Tìm kiếm: ân-hận
Tôi mới ngoại tình được vài tháng thì vợ phát hiện, cô ấy làm ầm lên, ra điều kiện chồng chỉ được chọn 1 trong 2, hoặc vợ hoặc bồ. Tôi đương nhiên chẳng do dự mà chọn ly hôn, như thế vừa có vợ đẹp, vừa có cơ hội làm bố lại vừa được giữ nguyên 2 tỷ cho riêng mình.
Mẹ tôi mất khi tôi 9 tuổi. 3 năm sau, bố quyết định đi bước nữa tôi đã tìm đủ mọi cách để phá ngang.
Tào Tháo, vị anh hùng lừng danh của thời Tam Quốc, đã phải trả giá đắt cho hành động nóng vội giết hại danh y Hoa Đà. Mãi đến khi con trai yêu quý Tào Xung qua đời vì bệnh tật, ông mới thốt lên đầy tiếc nuối: "Ta hối hận vì đã giết Hoa Đà, hậu quả là hại con trai ta cũng chết theo".
Dù rất yêu mỹ nhân này, nhưng Tào Tháo đã vô tình phạm phải sai lầm lớn nên bị căm hận cả đời. Sau này dù đã hấp hối, vị quân chủ vẫn muốn gửi lời xin lỗi, mong được tha thứ.
Cho tới hôm đó, tôi phải tăng ca tới gần 10 giờ tối mới về. Xuống xe bus nhìn vào ngõ các nhà tắt điện tối om, mỗi cổng nhà tôi có ánh đèn pin cứ rọi đi rọi lại về phía đầu đường, tôi ngạc nhiên không biết đèn ai chiếu...
Nhưng phúc nhà tôi vẫn còn to lắm. Tôi thấy vợ ôm con ngồi ở ngoài đường, cô ấy bảo có lẽ mình bị trầm cảm sau sinh rồi, nhiều lúc chỉ muốn ôm con đi thật xa mà thôi.
Nhiều người vẫn nói chị dâu em chồng luôn nghi kỵ và ghen ghét nhau. Thú thật tôi chưa bao giờ có ý định đó với em chồng. Chỉ vì hoàn cảnh nên mới ra cớ sự này.
Mãi đến khi liên lạc được với bạn thân của anh, tôi mới biết Thành bị bệnh nan y. Anh sợ sau này khi qua đời, tôi sẽ bị gia đình nhà anh gây khó dễ.
Sau đấy bà gửi lên cho tôi chục triệu nhưng tôi giận gửi trả lại vì trong hoàn cảnh ấy tôi chỉ cần sự quan tâm, thương yêu của mẹ, không cần tiền.
Có đêm nằm bên tôi, anh cứ ôm khư cái điện thoại chờ tin nhắn của vợ. Đợi tôi ngủ anh còn nhắn tin cho chị ấy xin tha thứ, mong làm lại từ đầu.
Chuyện không ai muốn đó đồn tới tai nhà vợ sắp cưới của tôi, họ lập tức hủy hôn không gả con gái cho tôi nữa. Mất 2 năm tôi mới lấy lại tinh thần để yêu và làm đám cưới với Khánh, vợ hiện tại của tôi bây giờ.
3 năm kết hôn, tôi vẫn lên kế hoạch tránh thai vì chưa muốn có con. Tôi nghĩ đợi đến khi nào có nhà riêng, lúc đó đẻ con thì hợp lý hơn.
Đợt này vợ tôi có bầu nhưng bị doạ sảy suốt nên tôi bắt cô ấy nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Chẳng biết mẹ tôi chăm con dâu ra sao mà ngày nào vợ cũng nhắn tin than thở bà khó tính, nhưng tôi chẳng tin.
Chán bà quá tôi nghĩ cách đuổi khéo bà về quê để thuê giúp việc cho đỡ bực. Bởi tôi tính về lâu về dài, bà cứ như vậy thì chăm con chăm cháu sao tốt được.
Nghe chồng nói, tôi khóc không ra tiếng vì quá thương chồng và ân hận vì những gì mình đã đối xử với anh.
End of content
Không có tin nào tiếp theo