Tìm kiếm: Đau-lòng
Tôi biết mình sai rồi nhưng không biết nên làm gì để xin lỗi ông. Nhìn mâm cơm ở cữ mà bố chồng cất công nấu cho tôi, tôi càng ân hận hơn.
Sông có khúc, người có lúc, phàm là sinh vật trên thế gian khó có thể tránh khỏi những thời điểm biển động, sóng gầm, cho dù đó có là "chúa tể rừng xanh".
Tôi cũng hiểu, nếu tôi tái hôn mẹ chồng sẽ vì vậy mà không chia tài sản cho. Còn chuyện làm IVF, tôi tin bà sẽ ủng hộ.
Lạ ở chỗ, bình thường bà yêu thương tôi là thế mà tới khi biết bản thân sắp trút hơi thở cuối cùng, bà lại không chịu cho tôi vào phòng gặp mặt. Lúc bà đi, chỉ có 2 con gái với 1 con trai của bà.
Thấy cảnh bố ngồi lặng lẽ giữa hương khói, tim tôi nhói đau, vừa thương bố vừa giận chính mình.
Trong xã hội Trung Quốc cổ đại, con gái của vua được gọi là công chúa, là "cành vàng lá ngọc", thân phận cao quý, người người kính sợ.
Trong toàn bộ những người đàn ông Ngọc Trinh quen biết, gặp gỡ, đây mãi là người đặc biệt nhất, có vị trí vô cùng quan trọng trong lòng cô.
Không ngờ các con của tôi, dù thành đạt hay không thành đạt thì đều có những nỗi khổ riêng.
Tôi nhìn chồng giận dữ đến mức gần như phát điên mà hoảng sợ tột độ.
Họ trò chuyện cùng nhau hàng giờ mỗi đêm, chỉ chat, không ai tò mò hay can thiệp quá sâu vào đời tư của nhau. Thế mới biết được tâm sự với "người lạ" thú vị thế nào...
Tôi không thể hiểu được suy nghĩ của mẹ và vợ mình. Hơn nữa, càng không biết nên giải quyết mọi chuyện thế nào cho ổn thỏa?
Tôi cứ nghĩ bố chồng làm chuyện xấu trong phòng mình nên mới lén lút như thế. Ngờ đâu...
Lúc còn yêu thì Hướng chẳng tiếc lời nịnh nọt khen vợ, nhưng khi hết tình cảm, anh dùng đủ lời lẽ để xúc phạm cô.
Cái cảm giác con gái mình nhưng lạnh nhạt với bố đẻ và yêu quý bố nuôi khiến tôi ngỡ ngàng đau nhói.
Tôi cầm tờ giấy A4 chi chít chữ mà cảm thấy tình cảm vợ chồng cũng nhẹ tênh như tờ giấy mỏng này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
























