Tìm kiếm: đạm-bạc
Tôi đã nhịn quá đủ, và có ý định ly hôn. Vì dù tôi có giữ anh lại, anh cũng không có trách nhiệm với vợ con, gia đình. Tôi không cần người chồng như thế, con tôi cũng đã bị anh bỏ bê từ lâu.
1 hôm, Hùng buồn quá liền đi uống rượu, lúc về nhà anh say khướt loạng choạng. Nhìn thấy vợ nằm đó, bỗng nhiên anh bật khóc rồi ôm chầm lấy cô hôn lấy hôn để.
Hôm vừa rồi tôi và mẹ sang thăm chị, ôm túi lớn túi nhỏ đồ ăn tiếp tế. Vậy mà lại phải xấu hổ quay về.
Tôi thương vợ bao nhiêu thì giận mình bấy nhiêu.
Sáng sớm, nhân lúc mẹ chồng đi chợ, tôi gọi điện cho em gái đến chở hai mẹ con về nhà gấp.
Tôi không ngờ, mẹ vợ lại đối xử với con gái ruột của bà như thế?
Cứ tưởng sẽ khiến chị dâu - anh trai phải xem lại cách chăm mẹ sau khi tôi phát hiện sự thật. Nào ngờ chị đưa ra lời giải thích khiến vợ chồng tôi cứng họng.
Nếu chúng tôi muốn cải thiện bữa ăn và muốn mẹ được chăm sóc tốt hơn nữa thì mỗi tháng mỗi người phải góp cho chị thêm 3 triệu nữa.
Hôm nay là ngày em quay trở về nhà sau 10 ngày đi chăm mẹ chồng. Vừa mở cửa, em đã giật mình với cọc tiền trên bàn. Chồng em đoán được ý vợ, anh nhanh miệng nói: “Mẹ vừa nhờ người gửi tiền lên cho em đấy, bà muốn em bất ngờ”.
Mẹ có rất nhiều tiền, tại sao anh cả không lấy ra để chữa cho bà.
Vợ chồng tôi về thăm nhà vào buổi trưa, đúng giờ ăn cơm của gia đình. Thấy mâm cơm mà chúng tôi sửng sốt.
Tới một bộ quần áo tử tế tôi còn chẳng dám mua, vậy mà chồng lại hào phóng cho cô hàng xóm vay tiền.
Trước khi đi, Lan đem tiền trong két gửi sạch vào ngân hàng, sổ tiết kiệm mang tên cô. Ở nhà, mẹ chồng bắt đầu phải chi tiền thì cũng biết xót của.
Không ngờ câu trả lời của em dâu lại khiến tôi mất ăn mất ngủ đến vậy.
Em chồng ở ké 1 phòng tôi cũng đồng ý. Nhưng con bé không chịu làm gì, cũng chẳng đóng góp đồng nào thì tôi không thể chấp nhận được.
End of content
Không có tin nào tiếp theo