Tìm kiếm: đau-xót
Tôi cay đắng nhận ra sự thật chua chát này trong chính đêm tân hôn mà mình mong đợi. Tôi đòi ly hôn chồng nhưng bố mẹ tôi can ngăn.
Vì công việc và sự nghiệp của chồng, tôi chỉ còn cách gạt nước mắt tiễn anh lên đường chứ đâu thể làm được gì khác. Vậy là chỉ còn tôi và con gái nhỏ 4 tuổi ở nhà với nhau.
Tôi không hiểu vì sao mẹ ruột mình lại có thể đối xử như vậy với cháu ngoại….
Ngày nào cũng vậy, tôi đều tăng ca đến tối muộn mới về nhà. Đêm qua, tôi về nhà vào lúc 11 giờ khuya và đau lòng khi thấy chồng đang bế con trai đi đi lại lại trong phòng khách.
Việt Nam chịu ảnh hưởng lớn bởi biến đổi khí hậu và thiên tai, đặc biệt là bão, áp thấp nhiệt đới. Việc đầu tư, phát triển về công nghệ quan trắc, dự báo, nguồn nhân lực… để dự báo theo hướng ngày càng nhanh, tin cậy có vai trò quan trọng trong công tác phòng, chống thiên tai, đặc biệt là giai đoạn ứng phó và phòng ngừa.
Bố tôi vừa đọc xong bản di chúc thì ngay lập tức, chị dâu đã lên tiếng từ chối nhận tiền.
Và thay vì tin tưởng và bảo vệ vợ, chồng tôi lại im lặng làm theo lời của bố mẹ. Tôi buồn quá nên quyết định ôm con nhỏ về nhà ngoại ở.
Tôi đã nhịn quá đủ, và có ý định ly hôn. Vì dù tôi có giữ anh lại, anh cũng không có trách nhiệm với vợ con, gia đình. Tôi không cần người chồng như thế, con tôi cũng đã bị anh bỏ bê từ lâu.
1 hôm, Hùng buồn quá liền đi uống rượu, lúc về nhà anh say khướt loạng choạng. Nhìn thấy vợ nằm đó, bỗng nhiên anh bật khóc rồi ôm chầm lấy cô hôn lấy hôn để.
Đến chiều, khi tình cờ thấy chị vén quần lên cao, tôi chết sững khi thấy đầu gối sưng đỏ của chị. Tôi hỏi anh rể sao chị lại bị thương như thế.
Cầm món quà trong tay, trái tim tôi như bị bóp nghẹt bởi nỗi đau.
Cách đây 2 tháng chồng tôi buồn rầu thông báo anh sắp phải đi công tác xa. Thời gian có thể là nửa năm hoặc đến 7, 8 tháng cũng nên. Anh bảo công việc rất bận rộn và mệt mỏi nhưng sẽ cố gắng sắp xếp thời gian để về thăm hai mẹ con tôi.
Đứng giữa mẹ và bọn trẻ, tôi thật không biết chọn bên nào cho phải.
Tôi có chìa khóa nhà của anh nên có thể vào được dễ dàng. Khi bước vào nhà, tôi chết sững nghe thấy giọng phụ nữ vang lên từ phòng ngủ. Trong lòng tôi như có lửa đốt, linh tính không lành.
Tôi vẫn nhớ như in ngày tôi vỡ ối sinh non. Vì chưa có sự chuẩn bị nên tất cả mọi thứ, chồng tôi đều phải đi mua theo chỉ định của bác sĩ. Bố mẹ hai bên ở xa, bản thân chúng tôi lại đinh ninh một tháng nữa mới sinh nên mới sắm vài đồ cơ bản.
End of content
Không có tin nào tiếp theo