Tìm kiếm: đi-bước-nữa
Cách đây gần 1 tuần tôi có đọc được tin tức cô gái 22 tuổi ở Thái Nguyên bị cha dượng hờ sát hại dã man. Tôi đã cố kìm nén trước những tin tiêu cực cho đến ngày hôm qua, tôi xem được đoạn video ấy, trong khoảnh khắc định mệnh cô gái đã gọi điện cầu cứu mẹ mình nhưng âm thanh cô nhận được là tiếng “thuê bao”.
Ngày trước tôi thương chị dâu bao nhiêu thì giờ tôi thấy giận chị bấy nhiêu. Tôi từng thương nể chị là người phụ nữ sống kiên cường, tình nghĩa. Vậy mà giờ chị lại khiến tôi và mẹ thất vọng.
Quyết định ly hôn chồng, tôi dành thời gian một mình để ngẫm lại cuộc hôn nhân thất bại đã qua. Chắc có lẽ vì cả tôi và chồng đều kiêu ngạo chẳng bao giờ chịu nhường ai.
Khi tôi về nhà, bố mẹ chồng vẫn thức đợi tôi ở phòng khách. Họ ôn tồn nói đã đến lúc họ phải lo cho tôi có một gia đình khác, để con trai ở nơi suối vàng cũng có thể yên tâm.
Hóa ra, người mà tôi thương yêu lại sống đạo đức giả đến vậy!
Về sống chung với nhau, tôi thấy hối hận đã nhớ nhung cả đời về người đàn ông chẳng ra gì.
Họ ôn tồn nói đã đến lúc họ phải lo cho tôi có một gia đình khác, để con trai ở nơi suối vàng cũng có thể yên tâm. Tôi phải sống cho mình, đừng chôn thân ở bên ông bà già như họ nữa.
Sau khi lấy nhau, chúng tôi có một căn nhà riêng cùng số vốn kha khá của hai bên gia đình cho. Tôi theo chồng về quê, bố mẹ tôi thương con gái mà rơi nước mắt. Nhưng tôi tin vào quyết định của mình, tôi muốn sống cả đời bên người đàn ông mình chọn.
Tôi không còn tức giận nữa, chỉ thấy thương cảm cho chị. Đến khi biết chị lấy ông chồng đã gần 70 tuổi, tôi càng muốn khóc.
Những tháng ngày tôi chật vật trong nỗi đau mất chồng, anh ấy luôn ở bên động viên tôi. Cuối cùng, vì cảm động trước chân tình của anh ấy mà tôi đồng ý tái giá.
Sau đám tang của vợ, con trai tôi vì nhớ mẹ mà ôm áo của mẹ không rời. Thằng bé nhớ mùi hương của mẹ, chưa thể quên được nỗi đau mất mẹ.
Hóa ra ngay từ đầu, cả nhà họ đã dè chừng với tôi...
Có lẽ con trai rất hối hận khi biết thân phận thật sự của bản thân.
Tôi quyết định hỏi cho ra lẽ, nhưng khi nghe được những gì chị nói, tôi ngỡ ngàng đến ngây người.
Từ ngày chồng mất, tôi hết lòng chăm sóc bố mẹ chồng, tôi xem họ như người thân của mình. Tôi cũng chưa từng có ý định đi bước nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo