Tìm kiếm: ốm-nằm-liệt-giường
“Từ khi sinh ra tới giờ, chưa bao giờ tôi cảm thấy nhục nhã như ngày hôm nay. Chỉ vì ở nhà trông con, kiếm được ít tiền hơn anh ta mà tôi không được xem như một con người”.
Ông Hùng và hai thanh niên chạy bán sống bán chết, trèo tót lên khỏi hầm mộ, bởi từ các ngóc ngách, khe kẽ, rắn độc túa ra phì phò đuổi người.
Anh trai đã 30 tuổi rồi mà chưa có mảnh tình vắt vai khiến gia đình tôi rất lo lắng, cho đến một ngày anh đưa người yêu về chưa kịp vui mừng.
Tôi gật gù vui vẻ nhưng thực ra tôi chẳng chăm con ngày nào. Mới đẻ con dâu đã phải làm tất cả mọi việc, thi thoảng tôi chỉ bế cháu một chút. Cho đến ngày… tôi tình cờ nghe được cuộc điện thoại của con dâu gọi cho chồng mình.
Suốt 11 năm ròng rã người mẹ nghèo khốn khổ chỉ mong hai đứa con tật nguyền có thể gọi mình một tiếng: "Mẹ ơi !". Nhưng cái hạnh phúc đơn giản ấy với chị đó là một giấc mơ quá khó khăn….
End of content
Không có tin nào tiếp theo