Tìm kiếm: Ở-cữ
Khi đi qua cửa phòng em chồng ở, tôi nhìn qua khe cửa thấy mẹ chồng đang giục em chồng ăn nhanh kẻo nguội cơm canh.
Cho đến tối ấy, 11h đêm tôi đang chuẩn bị đi ngủ thì chuông điện thoại kêu vang. Là mẹ tôi gọi. Tôi giật nảy người nghe được tiếng kêu hốt hoảng của bà trong điện thoại.
Chồng tôi từng bảo sợ mất tôi trong thời gian 3 năm anh đi học. Thế nhưng cuối cùng, tôi mới là người mất anh.
Bình thường mẹ chồng thế nào em cũng nhịn được nhưng những lúc thế này mới thấy đúng là khác máu tanh lòng.
Tôi biết mình sai rồi nhưng không biết nên làm gì để xin lỗi ông. Nhìn mâm cơm ở cữ mà bố chồng cất công nấu cho tôi, tôi càng ân hận hơn.
Chồng tôi vẫn luôn tẩm bổ cho vợ rất nhiều món ngon, nhưng không ai biết lý do phía sau là gì.
Tôi hối hận quá sao tôi lại nói câu ấy khiến vợ tôi phải suy nghĩ rồi làm việc dại dột này.
Một, hai ngày đầu Nga còn cố ăn được, chứ một tuần liền ăn như thế đúng là nhìn thấy trứng mẹ chồng đưa cô đã rùng mình.
Từ khi vợ sinh con, chồng em cứ luôn tay luôn chân. Anh nói giúp vợ bao nhiêu, anh vui bấy nhiêu.
Anh ôm con trong lòng, nhìn con đầy tâm sự. Tôi không hiểu anh nghĩ điều gì cho đến một hôm tôi dọn dẹp nhà cửa thì phát hiện….
Tôi biết mẹ chồng luôn hằn học mỗi khi thấy con trai dậy lích kích pha sữa. Nhưng bà làm như thế này thật quá đáng.
Trên đời này, chẳng có ai tự dưng ghét mẹ chồng cả.
Tôi hỏi chị dâu vết bỏng có đau không? Chị ấy cười bảo chỉ là vết thương ngoài da thôi.
Nhiều đêm thấy mẹ chồng vừa gọi điện cho con gái vừa khóc, tôi cũng thông cảm nhưng thái độ thay đổi đến chóng mặt của bà vẫn khiến tôi không thể tin được.
Đó là tiếng đồ vật bị đập. Nhìn cô ấy rất điên cuồng, tóc tai xõa tung, tự dưng tôi thấy thương nhiều hơn giận.
End of content
Không có tin nào tiếp theo