Tìm kiếm: Ở-nhà-chăm-con
Đến đêm tôi đang ngủ bỗng nghe tiếng đập cửa uỳnh uỳnh. Hốt hoảng mở cửa ra thì thấy bác Lan mặt tái xám đứng đó, trên tay xách túi hành lý.
Duy chua xót nhận ra, sau khi rời bỏ anh thì Hương vẫn sống rất tốt, thậm chí vui vẻ và thanh thản hơn khi còn bên cạnh anh rất nhiều. Ngược lại, rời vợ con ra thì cuộc sống của Duy lại chẳng hề tốt đẹp chút nào.
Lời nói của chị dâu trước lúc mất, giờ tôi không muốn tiếp tục thực hiện nữa nhưng lại vấp phải sự phản kháng của chồng.
Thế nhưng khi tôi bước vào phòng khách thì đập vào mắt là một cảnh tượng kinh hãi không thể tin nổi. Giữa nhà đặt chình ình một chiếc quan tài khiến tôi run rẩy sợ hãi.
Chồng nhất định không cho đi làm sau khi sinh con, tôi chết đứng khi phát hiện nguyên nhân động trời đó, giờ tôi nên sống thế nào đây.
Ai cho phép cô động vào điện thoại tôi hả? Tôi đi ngoại tình đấy, tôi có nhân tình đấy thì đã sao nào? Cô nhìn lại cô xem, xập xệ, xấu xí khác gì bà thím không? Loại như cô có ra đứng đường 30 ngàn cũng chẳng thằng nào ngó.
Sinh hai đứa dày nên chị Ngọc đành phải ở nhà chăm con. Điều đó làm cả nhà chồng nhìn chị bằng ánh mắt khó chịu. Quá uất ức chị đem hết kể lể với chồng.
Cả gia đình tôi vui lắm, vì ''tậu trâu được cả nghé'' nên quyết định tổ chức đám cưới linh đình. Bàn cỗ, thiệp mời đều đã được chuẩn bị chu đáo, cứ tưởng sẽ chẳng có điều gì ngăn cản được em và tôi nữa nhưng nào ngờ.
Tôi chua chát và đau xót khi chứng kiến cảnh chồng tình tứ bên tình già U50 bước vào khách sạn, còn tệ hơn nữa là tất cả số tiền kiếm được chồng tôi đem đi bao gái.
Con gái thực sự rất cần một khoản tiền tiết kiệm, dù đã lấy chồng hay chưa.
Mẹ chồng cũ thì mất rồi, còn bố chồng nhưng khi chúng tôi ly hôn, ông không hề tham gia một lời.
Tôi và mẹ choáng váng hơn cả khi nhìn người đứng tên căn hộ. Không phải một mình anh tôi hoặc cả hai vợ chồng anh chị cùng đứng tên.
Nhiều lần thức giấc vào lúc nửa đêm, tôi phát hiện ra chồng mình đã mất tích, nên tối qua tôi đã lén đi theo chồng tìm hiểu sự tình.
Tôi giận điên người, hỏi chị tại sao chăm mẹ chồng ốm mà chị mang cháo loãng thế này. Mẹ đang ốm, không bồi bổ được những thứ đắt tiền thì thôi, ít nhất cũng phải ăn uống cho đủ chất. Vậy mà mẹ tôi cũng không nói gì...
Tôi không ngờ rằng, mẹ chồng lại có quá nhiều việc làm quá đáng với tôi hòng đẩy tôi ra khỏi nhà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo