Tìm kiếm: ở-quê
Khi tôi sinh con gái, gọi điện định nhờ mẹ chồng lên chăm thì bà bảo bận việc ở quê, thế là tôi phải thu dọn về nhà mẹ đẻ ở cữ.
Suốt một tuần nằm viện, nhà chồng chẳng ai ngó ngàng đến, đúng lúc tôi buồn chán nhất thì anh hàng xóm đến thăm.
Không hiểu bố và anh hàng xóm có quan hệ gì với nhau mà bán đất với giá rẻ như cho vậy?
Câu nói quá phũ phàng của anh hàng xóm độc thân làm tôi nóng mặt, bức xúc cả ngày không làm việc được.
Khi mở cửa ra, tôi hoảng hồn vì chẳng thấy chồng đâu, chỉ có một mảnh giấy anh để lại trên bàn.
Chồng năn nỉ mãi tôi mới chịu về tham dự cuộc họp gia đình. Nhưng hành động của mẹ chồng đã đẩy tôi vào thế khó xử vô cùng.
Ăn không dám ăn, bố để lại tiền tiết kiệm làm nảy sinh mâu thuẫn gia đình.
Lúc đông người, tôi nói thẳng việc cuốn sổ đỏ đã không cánh mà bay khiến ai nấy đều kinh ngạc.
Bon chen nơi phố thị ồn ào và náo nhiệt, cuối tuần cả nhà lại quay trở về chốn bình yên, với những gì thân thuộc nhất. Ngôi nhà thiết kế đơn giản với 2 phòng ngủ và 2 phòng vệ sinh, một không gian nghỉ dưỡng đích thực.
Tới một bộ quần áo tử tế tôi còn chẳng dám mua, vậy mà chồng lại hào phóng cho cô hàng xóm vay tiền.
Bố mẹ tôi dặn dò khi nào vào phòng tân hôn, chỉ có 2 vợ chồng thì mới được mở cái túi vải đỏ đó ra.
Bố mẹ chồng tôi cũng ngã ngửa trước sự thật về cậu con rể.
Mẹ chồng gặp tôi khóc lóc, mắng mỏ, oán trách một hồi. Tôi khó xử quá, bảo chồng bình tĩnh lại, đừng đuổi em chồng đi nhưng anh ấy không nghe.
Tôi không muốn gây chuyện khó dễ với nhà chồng. Nhưng quả thực, mỗi lần về quê chồng là mỗi lần tôi ám ảnh đến mức sụt cân.
Mẹ chồng em thật quá đáng. Đáng lẽ bà phải thấy biết ơn chứ không phải trách móc con dâu như thế này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo