Tìm kiếm: Bố-mẹ-tôi
Hôm qua, trong lúc ăn cơm, anh tôi nói rất nhiều về vợ cũ. Anh khen là chị ấy đã tu chí làm ăn, không còn ăn chơi đua đòi như trước. Nợ nần chị ấy cũng đã trả hết. Anh muốn quay lại với vợ cũ để gia đình được đoàn tụ.
Buổi tối hôm ấy, cả gia đình đang ngồi ăn và xem TV thì thấy chị gái trở về. Mẹ tôi hồ hởi ngó ra hỏi: "Ơ, con về đấy à? Sao không nói sớm mẹ làm cơm này? Con rể đâu, nó có đưa con về không?"
Khi nghe những lời mắng chửi và hành động nóng nảy của mẹ vợ, tôi quyết định sẽ ly hôn.
Chồng tức giận và trách tôi không hề tôn trọng anh như những gì đã nói.
Chuyến về quê lần này, tôi bị vợ càm ràm suốt cả tuần liền.
Trong khi cả nhà hoảng loạn gọi cấp cứu, bà chị chồng bình thản đứng dậy vào phòng ngủ vợ chồng tôi lục lọi.
Đôi khi phía sau sự êm đềm của một gia đình là những bí mật giả tạo đáng buồn.
Mang tiếng là con út nhưng từ khi sinh ra cho đến bây giờ tôi luôn phải nhường mọi thứ tốt nhất cho chị gái.
Mẹ chồng của chị tôi không biết rằng cái nhà trọ ấy do chị đứng tên thuê, cũng do chị trả tiền hàng tháng. Chị ôm con về ngoại là con trai bà ấy ra đường.
Tôi chăm chỉ làm việc, cố gắng kiếm tiền lo cho vợ con, nhưng cuộc đời cứ như muốn đánh đố tôi vậy.
Bà hỏi tôi số tiền kia đã vào tay chưa hay phải đợi khi nào nhận phán quyết chính thức từ tòa án.
Cánh cổng vừa mở ra, tôi bàng hoàng khi nhìn thấy cảnh tượng chị dâu hai tay ôm hai cháu, gương mặt tiều tụy, tóc tai rối bời.
Ông bà bảo tôi đưa đến tận nhà chị dâu để đòi lại căn nhà, chị không có tư cách gì để nhận phần tài sản ấy.
Tôi thật sự thương bố mẹ, lớn tuổi rồi mà vẫn phải lo cho con cháu.
Trong khoảnh khắc đó, tôi muốn kết thúc với người đàn ông sinh sống chung 3 năm trời này!
End of content
Không có tin nào tiếp theo