Tìm kiếm: Bố-tôi
Đứa em trai vô ơn đã khiến tôi hoàn toàn mất niềm tin vào thứ gọi là tình thân gia đình…
Còn bác gái khuyên tôi đưa em về cho ông bà, anh em chú bác bên nội ngoại nuôi giúp. Bác không đồng ý cho tôi đưa em về nhà chồng.
Khi vào nhà, cảnh đầu tiên tôi nhìn thấy là mâm cơm mẹ ăn còn dở dang, có một miếng xương gà và nửa bát cơm còn dư.
Từ con chim bị ghét bỏ, Lá của tôi đã được mẹ cưng hết mức vì khui ra một chuyện động trời.
Đó là bữa cơm cuối cùng tôi góp mặt vì sau đó mẹ đã đưa tôi đi nơi khác sống.
Khi vừa nhìn thấy con trai đứng ở cửa, mẹ tôi khóc òa lên như mưa còn bố tôi chỉ nói đi nói lại một câu rằng “Về được là tốt rồi”...
Nghe N. chê bố mẹ mình bằng toàn từ ngữ xúc phạm, tôi thương ông bà đến trào cả nước mắt.
Anh ta nói rằng đó là con của anh ta, anh ta có điều kiện kinh tế tốt hơn tôi nên quyền nuôi con phải thuộc về anh ta. Thậm chí anh ta còn buông câu: '5 năm cô nuôi con thế là đủ rồi, tôi sẽ đưa cô 2 tỷ coi như 5 năm cô vất vả nuôi thằng bé.
Thì ra trong mắt mẹ kế, tôi lại là một đứa con như thế sao?
Tối qua, tôi mở món quà mẹ kế tặng. Và rồi nguyên cả đêm, tôi mất ngủ, day dứt mãi.
Trong khi tôi sốc về quá khứ của người tình của bố, còn ông lại rất bình tĩnh bảo vệ bạn gái.
Tôi thật sự không biết phải đối diện với cha dượng như thế nào?
Bố tôi sầm mặt bỏ vào phòng. Tình hình như vậy, buổi ra mắt làm sao còn tiếp tục được nữa.
Mẹ tôi biết điều bố vừa làm thì giận lắm nhưng mọi người xung quanh thì ai cũng mỉm cười khi nhìn thấy ngón tay bị cụt của bố tôi.
Đôi khi phía sau sự êm đềm của một gia đình là những bí mật giả tạo đáng buồn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo