Tìm kiếm: Bố-mẹ-già
Sau khi tính toán kỹ, trừ tiền điện nước, tôi dự trù mỗi tháng cả nhà sẽ hết 4 triệu 800 nghìn tiền ăn. Vị chi mỗi người ăn hết hơn 1 triệu. Để làm tròn, tôi đưa vợ 5 triệu, coi như số kia là tiền phát sinh.
Ở nơi đất khách quê người, do thiếu thốn tình cảm nên tôi đã nảy sinh tình cảm với Lê. Cô ấy bằng tuổi tôi nhưng trông trẻ lắm. Có lẽ công việc làm móng tay không phải ra ngoài vất vả nên trông Lê trẻ hơn nhiều so với tuổi.
Cưới nhau hơn 1 tháng, cứ nghĩ tới chuyện này là tôi lại cảm thấy buồn cười, còn vợ tôi thì vẫn ngại, cũng may tất cả mọi người ai cũng thông cảm.
Câu cửa miệng của mẹ chồng Thủy là: “Miễn sao các con hạnh phúc là được, chứ bố mẹ không quan trọng gì cả”. Nghe mẹ chồng nói vậy, Thủy thấy mừng lắm. Tuy nhiên, khi thực sự bước vào cuộc đời làm dâu Thủy mới ngã ngửa ra rằng “đời không như là mơ”.
Tôi sững sờ, cảm giác thất vọng tột độ vì những gì mình nghe được, thật không ngờ bấy lâu nay vợ lại có suy nghĩ như thế.
Thấy mấy chị em đồng nghiệp rối rít khoe năm nay được về ngoại ăn Tết, mấy người khác than phiền “Tết này, lại "phải" về quê chồng rồi, chán thế!” mà Ngân dửng dưng. Bởi lẽ, cô đã biết đáp án chắc chắn không bao giờ thay đổi.
Đã bao giờ chúng ta tự hỏi mình còn bao nhiêu thời gian để gặp bố mẹ? Bao lâu rồi chúng ta chưa về nhà? Có phải bạn cứ nghĩ rằng mình còn nhiều thời gian để về thăm bố mẹ không.
Giờ tôi biết mình có hối hận khi lấy chồng xa thì cũng không thay đổi được điều gì, phải mạnh mẽ mà vượt qua thôi.
Mẹ chồng Thảo chẳng giàu có như người ta nhưng hành động của bà khiến cô không khỏi xúc động và cảm thấy may mắn khi được trở thành dâu con trong nhà.
Nghe thôi cũng đủ cảm thấy tủi thân đến độ nào. Tôi chỉ ước, giá như mình có được một người mẹ chồng tâm lý như cô hàng xóm thì có lẽ.
Lời mẹ chồng nói khiến tôi rất cảm động nhưng trong lòng vẫn băn khoăn nhiều vấn đề quá.
Anh ấy vẫn gửi đồ lễ về nhà bình thường thậm chí không cấm vợ con về ngoại nhưng bản thân thì nhất định có lý do từ chối dù nhà tôi công việc, lễ Tết.
Từng rất quý chị, không tiếc tiền sắm sửa quần áo cho chị rồi trả lương hậu hĩnh song khi nhìn vào màn hình điện thoại, tôi không khỏi bực tức khi nghĩ đến những chuyện có thể xảy ra.
Thu hớn hở để rồi ngày mai, cô hí hửng ra chợ mua một cái tô nhựa lớn về cho mẹ chồng.
Cưới nhau xong, một món nợ của anh lù lù hiện ra trước mắt tôi, hóa ra anh là một con bạc, và hóa ra anh không chỉ có món nợ đó. Và còn nhiều cái “hóa ra” nữa liên tục xuất hiện sau khi chúng tôi đã “nên duyên”.
End of content
Không có tin nào tiếp theo