Tìm kiếm: CON-DÂU
Mẹ chồng thậm chí còn quỳ xuống cầu xin để tôi ký vào đơn ly hôn. Bà bảo như thế là tốt hơn cho tôi, cho cả Bảo.
Vợ chồng tôi lấy nhau được 5 năm, có với nhau một bé gái 4 tuổi. Dù vẫn đang trong độ tuổi còn hừng hực khí thế, khỏe mạnh nhưng chuyện đó của hai đứa không được thú vị như nhiều cặp vợ chồng khác.
Con trai chạy về, hụt hơi nói lại câu mà em dâu tôi nói trước mặt mọi người. Giận quá, tôi "chơi tới bến" luôn, ai mất mặt tự biết.
Nghĩ là bố chồng mới ốm dậy, thèm ăn nên nửa đêm xuống bếp nấu ăn. Nào ngờ khi bố đưa cho tôi bát cháo gà mà tôi nghẹn ứ cổ họng.
Bố chồng đúng là kỳ lạ, con cái đang ở cùng chẳng có vấn đề gì mà ông lại đùng đùng đòi bán nhà vào viện dưỡng lão cho người lạ chăm sóc.
Nam nhanh chóng xuống giọng khi biết danh tính của người đàn ông này, nhưng đã quá muộn. Anh phải trả giá cho những việc làm mình gây ra.
Cầm hai cuốn sổ tiết kiệm trên tay, tôi hoang mang và không biết phải làm gì với lời dặn dò của bố.
Tôi biết anh ấy ở bên nhà người bạn, tôi đã qua tận nơi muốn nói chuyện rõ ràng với chồng thì anh đều né tránh không gặp.
Cô hàng xóm "thính" lắm, cứ đến giờ nhà tôi dọn cơm là có mặt liền.
Tôi hơi "ô mai sấu cuối lọ" một chút. Nhan sắc bình thường, công việc bình thường, nói chung cái gì cùng bình thường. Đã vậy còn ham kiếm tiền nên đến tận hơn 30 tuổi mới lấy chồng.
Tôi cố nén tức giận, nhặt tờ 500 nghìn dưới sàn nhà lên, vuốt thẳng rồi đặt lại lên bàn.
Tôi không biết mình có quá khó tính không, nhưng con dâu khiến tôi rất khó chịu. Một người vợ mà không lo nổi cho chồng bữa ăn tử tế thì thật không xứng.
Sau ngày ly hôn, lúc Tuấn xuất hiện trước mặt Mai, chị còn nhìn anh bằng ánh mắt lửa hận. Nhưng ngay sau đó, chị phải chạy theo sau gọi với tên anh.
"Mày cút, nhà tao không có loại con dâu hư hỗn, mất dậy như mày" - bố chồng hầm hầm đuổi tôi.
Tôi rất biết ơn ông vì lời khuyên can này, ông thật sự thương và nghĩ cho tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo


























