Tìm kiếm: Chuyện-ấy
Kể từ khi 8 tuổi, các cô bé sẽ phải trải qua 1 lớp học đặc biệt dạy chuyện vợ chồng. Bé nào không chịu học, gia đình sẽ thuê người đàn ông tới ngủ với cô bé.
Phụ nữ muốn đi lấy chồng phải "kiếm đủ" 20 người đàn ông thì mới được cấp giấy chứng nhận y tế đủ sức khỏe lấy chồng.
Mong là không bà mẹ chồng nào đọc được cái tâm sự bất lực này của tôi, kẻo lại học theo thì ối cô con dâu khóc thét.
Nghe mẹ mắng xong tôi bỗng ngồi đực mặt ra nghĩ: thế bây giờ tiền quan trọng hay tình quan trọng hơn.
Lúc anh thợ đang thông, tôi cũng ngó nghiêng vào để ngó xem cái gì bị tắc dưới bồn cầu. Sau 1 hồi, vật thể lạ cũng được lôi lên... Tôi chết điếng khi nhìn và lập tức phát hiện ra bí mật của chồng.
Tôi biết hành động của mình là sai lầm nhưng phải ai ở trong hoàn cảnh của tôi mới hiểu. Sao một người phụ nữ lại cứ phải sống gồng mình với đủ thứ công việc con cái trong khi chồng họ nhởn nhơ cùng nhân tình?
Tôi đã nghe nhiều chị em bàn luận về chuyện "cậu bé" của chồng quá nhỏ, thậm chí nhiều người còn quyết định tiến tới ly hôn chỉ vì kích cỡ "cậu bé" của chồng không như họ mong muốn.
Bệnh tim, trầm cảm, bệnh tiểu đường… có thể làm giảm ham muốn “yêu”, ảnh hưởng không nhỏ đến đời sống tình dục của cả hai giới.
Nhà cửa rất yên ắng, đêm đã khuya chắc hẳn vợ tôi và con gái đã ngủ say. Tôi vào phòng riêng của con gái trước thì không thấy con bé đâu cả. Nghĩ rằng hôm nay tôi đi vắng nên con bé mè nheo đòi sang ngủ với mẹ, tôi liền sang phòng ngủ chính tìm vợ con.
Cô gái còn tâm sự thêm rằng bố mẹ chồng và người chồng mới cưới đã sang tận nhà xin lỗi nhưng cô hoàn toàn không muốn cuộc đời mình gắn liền với anh ta.
Đúng là không thể dùng chiêu linh tinh cho chuyện ấy được.
Tôi cưới vợ trẻ kém mình tới 7 tuổi. Hương xinh đẹp, nhẹ nhàng, tính cách dễ chịu. Bố mẹ tôi cũng rất hài lòng với người con dâu ngoan hiền như cô ấy. Chỉ có tôi là bứt rứt không yên. Cô ấy quá nhút nhát và dường như lãnh cảm trong chuyện chăn gối.
Hoảng hồn, tôi gọi ngay taxi đi cấp cứu. Tôi định gọi điện cho bố mẹ nữa nhưng vội quá nên định có gì sẽ gọi phụ huynh hai bên sau. Dù gì tôi cũng khá xấu hổ vì ngay đêm động phòng đã đến mức phải nhập viện. Nhưng rõ ràng là tôi đã rất cố gắng nhẹ nhàng, không hiểu sao lại như vậy.
Vợ tôi dần dần từ lạc quan bắt đầu chuyển sang lo sợ rồi cuối cùng gần như suy sụp. Tôi biết cô ấy vì chuyện này mà rất khổ tâm. Có nhiều đêm chợt tỉnh giấc, tôi vẫn nghe thấy tiếng vợ đang khóc. Nhìn người phụ nữ mà mình yêu như vậy, trái tim này đau xót lắm thay.
Tôi chỉ cười mà nói rằng thứ tôi cần và yêu ở anh không phải là vật chất. Nếu chỉ vì một chữ tiền, tôi tin sự trẻ trung, xinh đẹp và có tài đã giúp mình lấy một ông chồng giàu có từ lâu rồi. Tôi yêu anh bởi sự chín chắn, ý chí hơn người.
End of content
Không có tin nào tiếp theo