Tìm kiếm: Con-Rể
Việc làm kín đáo của chị Loan đã ghi điểm trong lòng người em khó tính như tôi. Thảo nào, anh tôi đòi cưới chị ấy bằng được.
Khó khăn lắm tôi mới có vị trí như ngày hôm nay, tôi không thể đánh mất được. Nhưng tôi cũng không thể lấy người đàn ông có tính cách như thế.
Chồng tôi không đồng ý với quyết định phân chia tài sản của bố chồng. Bởi bố chia như thế em trai út của chồng tôi sẽ rất thiệt thòi.
Không muốn phải sống cảnh ở trọ cả đời nên tôi quyết chí cưới trai phố để đổi đời. Cứ tưởng tôi đã gặp đúng đối tượng, nào ngờ tôi bị chồng lừa.
12 năm nay, tôi đã nuôi con bằng tình yêu thương và sự bảo vệ của một người mẹ. Tôi chưa từng nghĩ đến một ngày, con lại muốn rời bỏ mình để quay về với bố mẹ ruột.
11 giờ đêm, mẹ chồng gọi điện đến trong trạng thái xúc động mạnh. Bà vừa khóc vừa năn nỉ tôi hãy cứu lấy em chồng thêm một lần nữa thôi.
Cả nhà đều không nghĩ anh rể lại nói như vậy.
Cứ nghĩ về nhà với sự ấm áp sau chuyến công tác dài ngày mệt mỏi, tôi không ngờ hiện thực lại phũ phàng, cay đắng quá.
Trong bữa cơm gia đình vào ngày giỗ của bố tôi, mẹ ngập ngừng mãi rồi nói ra ý định sẽ vào viện dưỡng lão ở.
Tôi chẳng cần nói nhiều, cứ nói ra mức lương hiện có là cô hàng xóm tự im lặng. Chuyện cưới hỏi quan trọng cả đời người, tôi đâu có dại mà nghe lời hàng xóm.
Bố mẹ tôi lần đầu tiên lên tiếng khen ngợi con rể trước cả nhà. Nhìn chồng hạnh phúc, tôi cũng hạnh phúc, vui lây.
Khó khăn lắm tôi mới tìm được 1 người con gái hợp với anh trai tôi. Vậy mà sự vô duyên của anh tôi đã làm cô gái ấy bỏ chạy.
Tôi hỏi mẹ về quả sầu riêng mình mới mua, còn chưa kịp ăn thì bà lạnh nhạt nói đã đưa cho em rể đem về ăn rồi.
Dù đã chia tay nhưng tôi nhớ bạn trai cũ rất nhiều và không muốn yêu ai. Đến khi gặp lại anh của hiện tại thì tôi thấy hối hận vì tốn quá nhiều thời gian cho tình cũ.
Tôi không ngờ chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng chuyện ăn hàng vừa tốn kém vừa không sạch sẽ mà hai đứa nó nhất quyết đòi dọn ra ở riêng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo