Tìm kiếm: Con-quấy
Vợ chồng muốn bền lâu sống với nhau thì ngoài việc yêu thương, nhường nhịn cũng cần phải hi sinh thậm chí để ý từng tý tới cảm xúc của nhau.
Nhiều bà mẹ đã quyết định gửi con cho ông bà 1 thời gian để con quên hẳn ti mẹ mới đón về. Nhưng cũng vì vậy mà nhiều chuyện dở khóc dở cười xảy ra.
Mới sinh con được gần 2 tháng nhưng Ngọc như phát điên với ông chồng vô tâm. Dù vợ ở nhà một mình vừa chăm con, vừa phải cơm nước, có khi con quấy, không nấu được gì để ăn đi nữa thì chồng cũng chỉ biết đi ra ngoài… cho thoáng.
Phụ nữ lấy chồng không có người hạnh phúc nhất, chỉ có người ít khổ cực hơn. Trong mỗi gia đình, đằng sau mỗi người vợ đều có những nỗi khổ tâm riêng, những giọt nước mắt được giấu kỹ càng.
Ai cho phép cô động vào điện thoại tôi hả? Tôi đi ngoại tình đấy, tôi có nhân tình đấy thì đã sao nào? Cô nhìn lại cô xem, xập xệ, xấu xí khác gì bà thím không? Loại như cô có ra đứng đường 30 ngàn cũng chẳng thằng nào ngó.
Bị chồng nói là ăn hại, cô quyết định ly thân, bỏ lại nhẫn cưới, cả con nhỏ dù rất thương.
Tôi không ngờ vợ tôi lại có thể làm cái việc tồi tệ đó sau lưng tôi, thảo nào mấy tháng gần đây cô ấy liên tục kêu chán chồng.
Trên đời này, tôi chưa thấy một bà mẹ chồng nào lại đối xử với con dâu còn tốt hơn con đẻ. Thậm chí bà còn làm một việc tôi chưa bao giờ ngờ tới.
"Con biết 'xấu chàng hổ ai' nên cố giấu. Nếu mẹ còn tiếp tục nói những lời như thế với người ngoài, con chỉ sợ không giữ được bí mật nữa đâu", Ngọc thẳng thắn với mẹ chồng.
Thời gian ở cữ, tôi phát khóc vì những bữa ăn mẹ chồng chuẩn bị. Ngoài thịt mỡ luộc, bà toàn mua bún đậu.
Chị chỉ định mượn bờ vai ấy một chút, một chút thôi... Nhưng cái một chút ấy là một cú trượt dài không sao dứt ra được, vì nó quá đỗi dịu dàng và ngọt ngào.
Một lần bà thẳng thừng nói với Linh: "Con là sướng nhất quả đất rồi đấy, chả ai sướng hơn con đâu...", trong khi Linh vừa thức trắng đêm qua vì con lên cơn sốt ốm.
Lên đồ chỉn chu chuẩn bị đi hẹn hò nhân dịp Giáng Sinh nhưng mẹ 1 con Lan Khuê đã phải vội vàng buông đồ để ở nhà dỗ con.
Tôi trở về nhà, vào phòng tắm xả đầy một chậu nước lạnh rồi vục mặt xuống đó. Tôi muốn mình trở nên tỉnh táo và cứng rắn. Tôi sợ mình sẽ rơi nước mắt, sợ mình mềm lòng.
Chồng tôi cho rằng, nếu không có anh thì tôi sẽ chết đói thậm chí không thể có được cuộc sống như hiện tại với anh ta. Anh ta nói như đuổi tôi ra khỏi nhà và trong cơn bĩ cực, tôi đã bỏ về với mẹ đẻ rồi ly hôn sau lời thách đố ấy.
End of content
Không có tin nào tiếp theo