Tìm kiếm: Cuốn-sổ-tiết-kiệm
Bố mẹ đã quyết định để lại homestay cho tôi kèm theo món quà nhỏ khác.
Nếu cháu Tuấn mà được chăm sóc bởi hai bà chị dâu thì tôi sợ không có tương lai mất.
Nghe những lời mẹ nói mà tôi giận vợ khủng khiếp.
Được nhận món quà bất ngờ làm tâm trạng mẹ con tôi rối bời.
Tôi không ưu tú, tài giỏi như chồng. So với anh là giám đốc kiếm tiền nhiều, tôi chỉ làm nhân viên bình thường với vài đồng lương ít ỏi. Gia đình của Quốc cũng khá giả hơn gia đình tôi. Ban đầu, bố mẹ của Quốc không hề phản đối chúng tôi. Nhưng khi về sống chung, mọi thứ dần thay đổi.
Tôi tên Dương, năm nay tôi 42 tuổi, có một người em trai nhỏ hơn tôi 8 tuổi tên Khải. Từ lúc tôi còn rất nhỏ, bố mẹ tôi đã bắt đầu buôn bán rau củ quả. Ngày đó bố mẹ tôi chủ yếu bán hàng ở chợ, thế nên hôm nào cũng không quản gió mưa đi làm, tuy rằng vất vả nhưng kiếm tiền khá nhanh.
Chưa hết ngỡ ngàng về việc chồng lén mình mang tiền cho người phụ nữ khác, cúi xuống nhìn mặt người phụ nữ này tôi còn sốc hơn.
Sau mấy tháng đổ bệnh, tình hình của mẹ chồng tôi được cải thiện. Lần khám gần đây, bác sĩ nói sức khỏe của bà đã ổn định, giờ chỉ cần bồi dưỡng là được. Nghe thế, tôi và chồng thống nhất đưa mẹ chồng về quê.
Nhìn cuốn sổ tiết kiệm đứng tên chị hàng xóm mà tôi ngẩn ngơ, không hiểu ý của chồng là gì?
Nhưng thậm chí cô đã phải nghĩ đến chuyện ly hôn. Tất cả bắt nguồn từ câu chuyện trong tiệc đầy tháng con trai cô.
Cả ngày hôm ấy, đầu óc Lan cứ vẩn vơ nghĩ mãi về số tiền 300 triệu ấy. Lẽ nào, Khánh nuôi bồ bên ngoài...
Mẹ chồng thẳng thắn bảo chúng tôi chuyển ra ở riêng ngay ngày hôm sau vì một số lý do tế nhị.
Tôi đã làm gì sai để chồng không tin tưởng giao tiền cho giữ mà phải gửi mẹ đẻ.
Càng nghĩ tôi càng thấy buồn xen lẫn cả nỗi uất hận.
Anh bảo tôi cứ suy nghĩ đi rồi chạy nhanh về nhà. Tôi đờ đẫn như người mất hồn, tưởng mình đang nằm mơ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo