Tìm kiếm: Gia-đình-nhà-chồng
Thực sự tôi không trốn tránh trách nhiệm, tôi có lý do nhưng đau lòng thay là không một ai thông cảm cho tôi.
Ngày mẹ chồng tuyên bố di chúc, tôi dậy rất sớm với một tâm trạng hân hoan, sung sướng. Nghĩ đến mình sắp đổi đời giàu có, ai có thể không hạnh phúc.
Tôi là người thành phố còn chồng tôi là người ở tỉnh lẻ, chúng tôi yêu nhau được 5 tháng, chỉ trước khi cưới thì người yêu mới đưa tôi về ra mắt gia đình. Trong bữa cơm ra mắt có nhiều người quá nên người yêu giới thiệu một hồi tôi cũng quên mất.
Thực sự bấy lâu nay tôi rất biết điều, sống phải đạo làm dâu nhưng cái gì cũng chỉ có mức độ, giới hạn thôi.
Mới sinh xong mẹ chồng đã gợi ý cho cháu sang ngoại, được 2 tuần bà tức tốc gọi về vì lý do hiếm gặp
Tôi mới sinh con bằng phương pháp mổ đẻ được hơn 1 tháng, mấy ngày ở viện, chỉ có mẹ đẻ, chồng và em gái tôi hỗ trợ còn mẹ chồng thì quả đúng như người dưng nước lã. Bà vào viện với cháu chắc được khoảng nửa tiếng, nhìn thấy thằng cháu đích tôn kháu khỉnh giống bố như đúc mà chẳng thấy bà có biểu hiện gì là vui vẻ, phấn khởi cả.
Em biết là em sai nhưng cả nhà chồng em có cần phản ứng thái quá như thế không? Dù sao thì đây cũng là cháu đích tôn của họ mà.
Đến khi con tôi được tròn 8 tháng, mẹ chồng tôi lại tiếp tục giục tôi sinh thêm. Hành động sau đó của chồng khiến tôi càng khó nghĩ hơn.
"Mặc dù tôi bị vợ đuổi ra khỏi nhà với tâm thế trắng tay, nhưng niềm vui sướng như vỡ òa trong tim. Bởi điều sau cùng...", anh Trần tâm sự.
Kỳ lạ là chồng và em gái chồng em đứng về phía mẹ và tuyệt nhiên không thấy mấy khi nhắc đến bố.
Một, hai ngày đầu Nga còn cố ăn được, chứ một tuần liền ăn như thế đúng là nhìn thấy trứng mẹ chồng đưa cô đã rùng mình.
Sau khi tôi đi vệ sinh trở vào thì bác gái đã ném cái túi xuống trước mặt tôi, mắng tôi là đồ vô học, không có gia giáo.
Tôi và Tuân phải lòng nhau khi chúng tôi cùng tham gia một lớp học thêm môn Toán để chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp phổ thông trung học. Biết nếu để lộ chuyện yêu đương trong giai đoạn quan trọng này sẽ không nhận được sự ủng hộ của đôi bên gia đình nên chúng tôi thống nhất giấu kĩ.
Lúc ấy, tim em như đứng lại. Nhưng mẹ chồng chị thì đủng đỉnh đi xuống nói: "Có gì đâu mà cháu phải la toáng lên".
Chịu hết nổi cô vợ ương bướng, tôi đuổi vợ ra khỏi nhà rồi gọi điện kể cho bố mẹ vợ, không ngờ ông bà lại đồng tình.
Tôi nghĩ bản thân mình là một trong những người phụ nữ may mắn vì được sinh ra trong gia đình khá giả, hạnh phúc. Khi lấy chồng, tôi được bố mẹ đẻ cho một căn nhà mặt phố, thế là nghiễm nhiên chẳng phải cố gắng gì cũng có nơi ra nơi vào. Nhưng hãy khoan nghĩ tính nết tôi kiêu chảnh hay không dễ chịu cho lắm.
End of content
Không có tin nào tiếp theo