Tìm kiếm: Khóc-nghẹn
3 năm lấy chồng, tôi có một cô con gái. Cuộc sống hôn nhân đang yên ấm thì chồng thất nghiệp. Một mình tôi phải nai lưng kiếm tiền, lo cho cả nhà chồng.
Tôi thương anh và cũng thương chính bản thân mình. Tôi ngồi khóc nghẹn vì không biết phải như thế nào.
Sau khi mẹ chồng qua đời, tôi vô cùng ngạc nhiên khi có người của văn phòng luật sư đến.
Tôi hốt hoảng đẩy cửa vào, chồng nhìn thấy tôi thì vội vàng quay mặt đi lau nước mắt.
Giá như chúng tôi vẫn sống bình yên ở quê nhà, có lẽ đã không phải đối diện với nỗi đau này.
Ngày trước chính bà là người không chấp nhận đứa cháu này, vậy bây giờ đòi gặp thì có ý nghĩa gì.
Nghe những lời của chồng, tôi cũng nản lòng. Tuy nhiên, khi đã muốn buông xuôi thì bác sĩ báo tin vui, đúng là ông trời không phụ lòng người. Tôi vô cùng vui mừng vì nỗ lực của vợ chồng tôi đã được đền đáp. Nhưng ngược lại, anh bắt đầu thay đổi.
Tôi đã chọn làm mẹ đơn thân, và khi đứng trước mặt anh lúc này tôi thật sự thấy e ngại. Tôi không muốn làm ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của anh.
Từ sau khi sinh con, tôi thường xuyên nổi giận với chồng. Chắc vì tôi nhỏ hơn chồng nhiều tuổi, lại chưa chuẩn bị sẵn sàng để làm vợ, làm vợ. Cũng may Bình vẫn luôn hiểu cho tôi, anh chưa bao giờ ngừng yêu thương và quan tâm đến vợ con.
Thời gian nửa năm gần đây, gia đình Lý khốn đốn vì bố làm ăn thua lỗ, mẹ cô thì mắc bệnh ung thư giai đoạn đầu. Tiền bạc trong nhà cõng nhau ra đi dần dần, thậm chí gia đình cô phải bán nhà rồi ở thuê.
Lòng tôi rối như tơ vò. Tôi lờ mờ hiểu chuyện thì bà nói “Mẹ xin con hãy để cho mẹ có cơ hội làm trách nhiệm của một người mẹ mà bấy lâu nay mẹ không làm được. Xin con hãy để mẹ bù đắp cho con.”.
Thấy mọi người trong hội trường tiệc cưới xôn xao, Phương cười rồi kể lại toàn bộ câu chuyện khổ đau của mình 4 năm trước, về người đàn ông quất ngựa truy phong là chú rể hôm nay.
Tôi dù hận mẹ con Quốc nhưng đứa con là máu mủ của tôi, tôi không thể giết đứa trẻ vô tội này. Vì thế, tôi đành nói dối rằng mình đã phá thai để tránh xa hai con người ác độc đó.
Tôi chỉ nghĩ mẹ của Tuân muốn gặp cháu trai trước khi nhắm mắt, lại không ngờ vừa thấy mặt cháu thì bà tuyên bố nhượng đều do tôi làm chủ.
Tiếng khóc ấy khiến tôi vừa xót ruột, vừa hoảng loạng bởi tôi nhận ra, đứa trẻ đang đứng ngoài cửa chính là...
End of content
Không có tin nào tiếp theo