Tìm kiếm: Lòng-dạ
Sau đó, người yêu có gọi điện tôi cũng không bắt máy. Có lẽ yêu một người đàn ông từng ly hôn hạnh phúc thật, nhưng tôi không đủ bao dung để lấy anh ấy làm chồng.
Làm bồ dễ lắm, làm nũng, đòi hỏi đủ điều, nhưng đàn ông lại thích. Mình làm vợ, khó đó, nhưng cũng đừng chỉ hy sinh, đàn ông chưa chắc đã nhớ hết.
5 năm sau ngày anh bỏ đi, chị vài lần nhập viện vì trầm cảm, con chị không ít lần bệnh nặng. Vậy mà cũng qua, chị sống lại, kéo cả con một lần nữa sống tiếp một cuộc đời khác.
Tôi như kẻ tỉnh mộng, bừng tỉnh chạy khắp nơi tìm vợ con. Nhưng quá muộn rồi, vợ tôi đã không còn ở yên một chỗ đợi tôi nữa.
Trời ơi, tôi choáng váng vì mức độ mặt dày của chị Ngọc và cả chồng tôi nữa.
Nực cười làm sao, tôi đi vào lấy muối đem ra mà nước mắt ứa nghẹn.
Tối nào chồng tôi cũng trải tấm thảm mỏng, sát mép giường ngủ của vợ để nằm.
Mỗi ngày đi ra đi vào chạm mặt nhau, em đều bị mẹ tôi liếc xéo, đá thúng đụng nia, chê bai là đồ đàn bà không biết đẻ. Mẹ tôi đâu ngờ rằng chính đứa con trai độc nhất của bà mới là đứa không thể sinh con.
Các anh chị chồng làm thế khiến tôi không còn lòng dạ nào chăm sóc mẹ chồng nữa.
Em trai chồng rất tâm lý và chín chắn nhìn chung là hơn chồng tôi về mọi mặt, ai lấy được em ấy thì chẳng khác nào đào được mỏ vàng.
Trong tiệc cưới có tiết mục trao quà cho đôi trẻ, bà nội anh lên nắm tay em, đặt vào tay em một vật nhỏ nhỏ. Em chỉ nghĩ là đôi chỉ vàng, vì bà làm gì có tiền đâu. Không ngờ...
Em không biết chồng mình chăm sóc bố có bao nhiêu phần trăm là thật lòng?
Cuối cùng, sau khi nghe lời than vãn của mẹ chồng qua điện thoại, tôi quyết định gửi lại bà đúng số tiền đó không bớt một đồng.
Hành động quá tàn nhẫn chứng tỏ chị dâu luôn lo rằng vợ chồng tôi sẽ làm gì đó gây ảnh hưởng tới quyền lợi của cô ta.
Cũng may là lúc đó chồng tôi không có mặt, nhưng thực sự cô ấy quá liều lĩnh!
End of content
Không có tin nào tiếp theo