Tìm kiếm: Mẹ-ơi
Em gái của chồng tôi có tính cách rất thoải mái, nói thẳng ra là vô duyên, tắt mắt. Thấy tôi có món đồ gì đẹp, cô em không ngần ngại lấy dùng luôn và 'quên' trả lại.
Tại sao mẹ chồng không hiểu cho cô, cô cũng khát con lắm chứ có phải không muốn đẻ đâu. Vậy mà bà đổ hết mọi tội lỗi lên đầu cô, cho rằng cô sai như thế sao.
“Mẹ ơi, hôm nay con ly hôn chồng rồi”. Đầu dây bên kia là giọng nghẹn ngào của mẹ: “Sáng nay ba mẹ mới biết chuyện của chồng con. Con bé này, sao không chịu nói ra?”.
Đôi lúc tôi ân hận vì ngày đó đã không chịu tha thứ cho chồng để cho con có bố có mẹ trong 1 mái nhà yên ấm. Thà ngày đó tôi chịu đau 1 lần rồi nhắm mắt cho qua thì giờ con tôi đã không phải sống cảnh hôm nay ở với mẹ ngày mai bố.
Sau khi nhìn thấy mẹ của đứa trẻ đó thì lòng tôi lại chộn rộn không yên, vì cô ta trẻ trung nhất ở đây. Không chỉ trẻ trung mà trên người cô ta toàn hàng hiệu đắt tiền, chẳng như tôi chỉ mặc những món rẻ tiền đơn giản.
Ngày đầu ra mắt, cha mẹ chồng đã rất nồng nhiệt, vui vẻ. Nhưng chỉ khi chồng ngoại tình, tôi mới vỡ lẽ câu nói tưởng chừng là ưu ái của mẹ chồng ngày hôm đó.
Lúc đó tôi đang mơ mộng về những ngày tươi đẹp sắp tới. Bỗng dưng có một đứa trẻ mặc đồ nghiêm chỉnh chạy tới ôm lấy chân tôi. Điều khiến tôi hoảng hốt hơn nữa là đứa trẻ này liên tục gọi tôi là “Mẹ ơi”.
Nhiều lần Liên bị mẹ chồng mắng thậm tệ, bà nói sẽ đuổi cô về nhà cha mẹ đẻ. Cô nghe mà nước mắt cứ rơi, tủi thân và mỏi mệt vô cùng.
Tôi giận tới mức suýt nói ra câu ly hôn chồng. Nhưng tôi nghĩ nếu giờ ly hôn thì chẳng phải thiệt cho con tôi quá sao.
Cách đây gần 1 tuần tôi có đọc được tin tức cô gái 22 tuổi ở Thái Nguyên bị cha dượng hờ sát hại dã man. Tôi đã cố kìm nén trước những tin tiêu cực cho đến ngày hôm qua, tôi xem được đoạn video ấy, trong khoảnh khắc định mệnh cô gái đã gọi điện cầu cứu mẹ mình nhưng âm thanh cô nhận được là tiếng “thuê bao”.
Trước ngày tổ chức đám cưới, tôi còn nghĩ chắc mẹ sẽ cho vợ chồng tôi nhiều vàng để dành. Vì mẹ tặng chị họ những 15 cây vàng, chẳng lẽ với con gái ruột bà lại tặng ít đi sao.
Chồng tôi cúi gằm mặt xuống, nước mắt anh ta rơi, nhưng anh ta cũng vội vã bỏ đi dù cánh cửa nhà vẫn đang mở rộng.
Lúc này bà Hạnh mới giận đùng đùng. Thì ra Hoa nhận tiền của bà là để tổ chức đám cưới chứ nào có chia tay con trai bà đâu.
Mẹ tôi nghẹn ngào nói trong nước mắt, bà mong tôi hãy hiểu cho nỗi khổ của bà. Thấy mẹ mình khóc đau khổ, tôi đương nhiên không thể oán trách bà nữa.
Thế là mẹ con Linh kéo vali quần áo về, mặc cho nhà chồng giữ lại nhưng mẹ Linh kiên quyết không để con gái sống trong gia đình đó thêm 1 lần nào nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo