Tìm kiếm: Mẹ-chồng-ốm
Tôi và vợ lấy nhau lúc kinh tế chưa vững nên phải ở cùng ba mẹ tôi. Đến tận bây giờ, mỗi lần nhắc lại, vợ tôi vẫn khó chịu lắm, bảo rằng đó là khoảng thời gian khổ sở nhất đời cô ấy. Tôi thì chỉ biết thở dài chẳng nói được lời nào. Vì đúng là mẹ tôi đã từng cư xử không hề đúng với vợ tôi.
Không muốn mẹ chịu khổ nên hai anh em tôi tự nhủ thay nhau chăm sóc mẹ một cách tốt nhất. Đến lượt tôi chăm mẹ thì phải nhờ chồng đi thay lại xảy ra điều không thể ngờ tới.
Khi mẹ chồng mất, lo ma chay cho bà xong thì có người của văn phòng luật sư đột ngột đến bảo tuyên bố di chúc của bà. Cả nhà chồng tôi ngớ hết người, ai mà nghĩ được mẹ chồng chân chất còn biết lập di chúc.
Chồng mất khi con mới sinh ra được một tháng nên tôi phải làm việc rất vất vả để kiếm tiền nuôi hai mẹ con.
Có lần mẹ chồng tôi bị tai biến, nằm liệt giường cả tháng trời. Em dâu tôi chỉ thỉnh thoảng mới ghé vào viện dù "thất nghiệp". Thậm chí còn rêu rao, mẹ chồng có chết cũng chẳng đến em lo, chết sớm chút cũng được.
Trước hết, tôi xin được giải thích luôn: Tôi có một cuộc sống vô cùng hạnh phúc với một người chồng là đàn ông Việt, vì vậy tôi viết bài này không phải trong tâm trạng cay cú, trả thù gì cả.
Nghe con dâu cãi vã với chồng mà tôi chết điếng. Bình thường con bé cư xử lễ phép, ngoan ngoãn, không ngờ lại có thẻ thốt ra những lời cay độc về mẹ chồng như vậy.
Vừa bước tới cửa, thấy con dâu đang lúi húi nhét gì đó vào gối của mình, mẹ chồng Hương quát: "Cô làm cái gì thế?".
Mẹ chồng không an ủi được một câu còn quay ra mắng chửi Hoa không bằng con dâu nhà người ta, đỏng đảnh, vô dụng. Hoa ứa nước mắt.
Mẹ chồng tôi từng là một cô gái đẹp. Nét đẹp thời thanh xuân sau chừng ấy năm vẫn hiển hiện trên gương mặt và vóc dáng thành thị của mẹ. Nhưng trái với cái vóc dáng thanh mảnh, sang trọng và "sung sướng" ấy, mẹ chồng tôi là một người đàn bà cam chịu nhất mà tôi từng biết.
Lời mẹ chồng nói khiến tôi không thể cầm được nước mắt. Đau đớn thay, khi tôi nhận ra được sự thật này thì mọi thứ đã quá muộn.
Tôi vừa đưa chiếc phong bì, mẹ chồng thản nhiên bóc ra trước mặt mọi người. Sau đó, tôi nghe thấy vài tiếng cười nhạt đầy khinh bỉ, một vài lời xì xào: “Biếu mẹ chồng nhiều thế thì ăn đến bao giờ mới hết”.
Tôi không đắn đo, lập tức mặt nặng mày nhẹ rồi gọi điện thoại trách móc mẹ chồng. Không ngờ, dù bà biết mọi bí mật đã ngã ngũ nhưng vẫn bình tĩnh đáp trả.
Tới giờ Hoài vẫn không lý giải nổi vì sao mẹ chồng cô lại có sở thích kỳ quái như vậy. Đôi khi cô cứ nghĩ mình lấy mẹ chồng chứ không phải cưới anh.
Tôi không đắn đo, lập tức mặt nặng mày nhẹ rồi gọi điện thoại trách móc mẹ chồng. Không ngờ, dù bà biết mọi bí mật đã ngã ngũ nhưng vẫn bình tĩnh đáp trả.
End of content
Không có tin nào tiếp theo