Tìm kiếm: Mẹ-già
Chỉ những lúc hoạn nạn mới biết chân tình, có lẽ bây giờ mẹ chồng tôi mới nhận ra điều đó.
Tôi không ngờ người em dâu mà cả nhà tôi yêu quý lại có tâm địa đáng sợ đến vậy.
Khi bước vào tuổi nghỉ hưu, cần chuẩn bị một số tiền tiết kiệm vừa và đủ để trang trải sinh hoạt cần thiết và phát sinh dưới đây.
Đúng lúc cô em chồng đang tấm tắc khen lòng tốt của vợ chồng tôi với mẹ già, bà làm cho một câu mà khiến bao nhiêu công lao của gia đình tôi đều biến mất.
Đưa cơm cho em dâu, tôi phát hiện chuyện em ấy giả đau bụng nhưng tôi không dám nói cho ai biết.
Nhìn những thứ mà cô dâu đang đeo trong lễ cưới mà tôi ngớ người, quay sang nhìn chồng thì anh ấy cũng có cùng tâm trạng với tôi.
Cả em dâu và chồng của cô ấy đều kéo nhau xuống nhà tôi với vẻ mặt chẳng mấy thiện cảm. Song khi tôi nói ra điều này, họ cun cút bỏ về.
Chị dâu bị đuổi đi mà không một lời phản kháng làm anh cả sinh nghi.
Về nhà, thấy 1 chiếc phong bì đặt ở trên bàn, tôi mở ra xem thì phát hiện đó là tiền mừng cưới em chồng trả lại. Cô ta còn kèm dòng nhắn: "Ít quá, chị giữ mà tiêu đi. Đồ keo kiệt".
Cách đây hình như khoảng 5 hay 6 năm gì đấy thì gia đình tôi có gặp lại một người bạn đã mất liên lạc rất nhiều năm trước - bác Trọng.
"Cô có chăm được mẹ không? Nếu không chăm được thì tôi bảo em trai lấy vợ khác" - chị chồng mắng tôi không kịp vuốt mặt.
Hiếm khi mẹ chồng tôi gây sự với ai, nhưng hôm nay chứng kiến cảnh bà chống tay bênh con dâu với cháu nội, tôi thực sự thấy nể phục bà vô cùng!
Thấy cảnh bố ngồi lặng lẽ giữa hương khói, tim tôi nhói đau, vừa thương bố vừa giận chính mình.
Vợ tôi là người ít nói nên không bao giờ than vãn, trách cứ chồng. Em càng như vậy, tôi càng đau lòng hơn.
Tôi thực sự không hiểu sao các dì bên nội cũng ủng hộ chuyện vô lý này, bảo chồng tôi cứ kệ vợ con để về ngủ với mẹ?
End of content
Không có tin nào tiếp theo