Tìm kiếm: Nghẹn
Mẹ tôi đi từ sáng sớm, đến gần trưa bà đột ngột gọi điện cho tôi nghẹn ngào khóc.
Đến nay đã 4 năm nhưng tôi vẫn không mang thai. Chồng tôi ngày một bức bối, thậm chí là nổi giận vô cớ. Đến một hôm tôi cùng chồng đến nhà một người bạn chơi. Thấy ai cũng có con bồng bế, lại bị bạn bè nói khịa vài câu mà về nhà chồng đòi ly hôn với tôi.
Trước ngày tổ chức đám cưới, tôi còn nghĩ chắc mẹ sẽ cho vợ chồng tôi nhiều vàng để dành. Vì mẹ tặng chị họ những 15 cây vàng, chẳng lẽ với con gái ruột bà lại tặng ít đi sao.
Mấy tháng trước, tôi phát hiện chồng lăng nhăng bên ngoài. Tôi hỏi thẳng thì chồng cứ chối không nhận.
Mẹ tôi nghẹn ngào nói trong nước mắt, bà mong tôi hãy hiểu cho nỗi khổ của bà. Thấy mẹ mình khóc đau khổ, tôi đương nhiên không thể oán trách bà nữa.
Nhìn tờ di chúc của chị gái, lòng tôi rối bời. Có người mẹ nào không thương con, nhưng chị gái tôi vì quá lo lắng cho con mà đẩy gia đình tôi vào tình cảnh éo le.
Nhìn vẻ mặt đau khổ của chồng mà tim tôi đau nhói như muốn vỡ tung ra, thật không ngờ gia đình hoàn hảo của mình lại có ngày này, người đàn ông mình yêu thương nhất lại đổ đốn thế này bây giờ tôi còn biết tin ai được chứ.
Mấy chị em nhân viên văn phòng làm việc cùng Hoa trầm trồ, ngưỡng mộ. Họ bảo, vợ chồng chị Hoa cưới nhau lâu rồi mà còn lãng mạn quá, anh ấy còn gửi hoa đến công ty tặng vợ.
Ngày trước tôi thương chị dâu bao nhiêu thì giờ tôi thấy giận chị bấy nhiêu. Tôi từng thương nể chị là người phụ nữ sống kiên cường, tình nghĩa. Vậy mà giờ chị lại khiến tôi và mẹ thất vọng.
Tôi bắt đầu khóc không ngừng từ lúc đó cho đến khi về tới nhà. Chồng tôi luôn ôm lấy tôi, tôi nghe tiếng anh thở nghẹn ngào.
Ngày trước chính bà là người không chấp nhận đứa cháu này, vậy bây giờ đòi gặp thì có ý nghĩa gì.
Không ngờ với kế sách này lại giúp tôi gở được mớ bòng bong trong người lại có cái kết mĩ mãn với người con gái tôi thương.
Nghe những lời của chồng, tôi cũng nản lòng. Tuy nhiên, khi đã muốn buông xuôi thì bác sĩ báo tin vui, đúng là ông trời không phụ lòng người. Tôi vô cùng vui mừng vì nỗ lực của vợ chồng tôi đã được đền đáp. Nhưng ngược lại, anh bắt đầu thay đổi.
Tôi đã chọn làm mẹ đơn thân, và khi đứng trước mặt anh lúc này tôi thật sự thấy e ngại. Tôi không muốn làm ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của anh.
Từ sau khi sinh con, tôi thường xuyên nổi giận với chồng. Chắc vì tôi nhỏ hơn chồng nhiều tuổi, lại chưa chuẩn bị sẵn sàng để làm vợ, làm vợ. Cũng may Bình vẫn luôn hiểu cho tôi, anh chưa bao giờ ngừng yêu thương và quan tâm đến vợ con.
End of content
Không có tin nào tiếp theo