Tìm kiếm: Ngất
Phòng VIP ở viện quốc tế đắt đỏ gấp mấy lần phòng thường anh ta chi cho bồ. Ngân nói lúc đó hả hê lắm khi thấy cả mặt chồng và bồ sốc ngất nhìn mình.
Tôi giận tới mức suýt nói ra câu ly hôn chồng. Nhưng tôi nghĩ nếu giờ ly hôn thì chẳng phải thiệt cho con tôi quá sao.
Sau khi mẹ tôi biết được sự thật bà lên cơn đau tim, ngất lịm tại chỗ. Sau chuyện này mẹ tôi cũng như già đi mấy tuổi.
Tôi vẫn nhớ như in ngày tôi vỡ ối sinh non. Vì chưa có sự chuẩn bị nên tất cả mọi thứ, chồng tôi đều phải đi mua theo chỉ định của bác sĩ. Bố mẹ hai bên ở xa, bản thân chúng tôi lại đinh ninh một tháng nữa mới sinh nên mới sắm vài đồ cơ bản.
Được mệnh danh là “Thiên đường giữa đại ngàn” của Thanh Hóa, Pù Luông đang là địa chỉ hấp dẫn, mê hoặc du khách thập phương bởi màu xanh non hay sắc vàng óng ánh của lúa, tiếng nước chảy róc rách giữa rừng già.
Trời đất trước mắt tôi như sụp đổ. Chỉ một tin nhắn của cô bạn thân đã kết tội ngoại tình của chồng tôi.
Tôi quá ngây thơ tin tưởng chồng và vợ cũ không còn dây dưa với nhau. Chẳng ngờ họ lén lút sau lưng tôi tình cảm, thậm chí là ngủ cùng nhau.
Cách đây nửa năm, tôi vẫn đang vật vã với một người đàn ông Sở Khanh. Anh ta yêu tôi 4 năm trời, cả hai cũng đã về nhà đối phương ra mắt.
Tôi ngỡ ngàng khi thấy mẹ chồng đi vào một căn phòng bỏ không phía sau vườn. Tôi tá hỏa khi thấy bà lấy nhang ra đốt. Trong phòng kia có một cái bàn thờ nhỏ, trên đó có một tấm hình của người phụ nữ.
Đến nay đã 4 năm nhưng tôi vẫn không mang thai. Chồng tôi ngày một bức bối, thậm chí là nổi giận vô cớ. Đến một hôm tôi cùng chồng đến nhà một người bạn chơi. Thấy ai cũng có con bồng bế, lại bị bạn bè nói khịa vài câu mà về nhà chồng đòi ly hôn với tôi.
Sau đó My còn nói một câu khiến tôi bất ngờ: “Em xin lỗi anh, để mẹ chăm sóc anh lúc này nhé”.
Chồng tôi cúi gằm mặt xuống, nước mắt anh ta rơi, nhưng anh ta cũng vội vã bỏ đi dù cánh cửa nhà vẫn đang mở rộng.
Ăn uống, dọn dẹp xong, Quyên xin phép về sớm. Trên đường đưa em về, tôi liên tục hỏi có chuyện gì nhưng em kiên quyết không nói. Bực tức, tôi dừng xe giữa đường gắt lên: "Em giấu giếm anh chuyện gì? Em nói đi, không thì đừng hòng anh cho em về!".
Rồi ba năm dài trôi qua, đã là cái giỗ thứ ba của Tuấn. Người ta thấy Hân bồng một đứa trẻ khoảng hai tuổi trên tay. Lại là những lời sỉ vả như hai năm về trước. Nhưng Hân không còn sợ sệt, e dè nữa, cô tự tin bước vào nhà chồng.
Nhìn tờ di chúc của chị gái, lòng tôi rối bời. Có người mẹ nào không thương con, nhưng chị gái tôi vì quá lo lắng cho con mà đẩy gia đình tôi vào tình cảnh éo le.
End of content
Không có tin nào tiếp theo