Tìm kiếm: Nhà-chồng
Cuối cùng nỗi oan này của tôi cũng được rửa sạch. Sáng nay mẹ chồng tôi đứng trước cửa, vừa trông thấy tôi, bà òa khóc xin lỗi.
Ban đầu tôi tự lừa dối mình rằng, chồng chỉ vì chút bốc đồng tham vọng trong công việc mà lầm lỗi. Tôi hy vọng anh biết lỗi, nghĩ đến gia đình mà quay về.
Ngày chồng qua đời, trời đất trước mắt tôi như sụp đổ. Đây là người chồng yêu thương, chăm sóc tôi suốt nhiều năm. Giờ thì tôi phải tiễn anh đi vì căn bệnh hiểm nghèo.
Phòng sát cạnh nhau, lại cách âm không tốt. Thành ra vợ chồng họ nói gì tôi đều nghe được cả.
Tôi rất hay bị trêu vì không ăn được hành, nhưng chuyện đó là tội đáng nhục nhã hay sao.
Hôm đó khi về tới nhà, nghĩ đi nghĩ lại tôi chủ động gọi điện cho chồng cũ, bảo con nhớ anh và tôi có thể đưa con tới gặp anh được không. Anh đồng ý.
Bị bố mẹ bạn trai chê bai đủ lời, tôi phát tiết lên cậu nhân viên, nào ngờ lại có tác dụng.
Thật không ngờ chị dâu lại dạy con trai mình cái kiểu đó?
Người chồng đã vô cùng hối hận về quyết định của mình.
Mỗi lần định lên tiếng, bản hợp đồng trên tường như đang nhìn và cười nhạo tôi.
Tôi chẳng cần nhiều lời, chỉ cần đánh trúng trọng tâm thôi.
Em chồng tôi là người cam chịu, hiền lành nên hay bị bắt nạt. Em rể lại là người gia trưởng, thích sai bảo vợ. Thỉnh thoảng vợ chồng họ về nhà chơi, em rể toàn ngồi một chỗ sai vợ bưng trà rót nước mà chẳng nể nang bố mẹ vợ. Bố mẹ chồng tôi giận con rể lắm nhưng ráng nín nhịn vì không muốn gây ồn ào, làm con gái buồn.
Chẳng lẽ vợ muốn hủy hoại danh dự của tôi à? Sao lại mặc bộ đồ xấu tệ vậy đi ăn tiệc chứ.
Con bé tiều tụy quá, mặt cứ thất thần nhìn tôi rõ lâu mới nhận ra mẹ. Người nó ốm nhom, da xanh rớt, tâm trí không được bình thường nữa, mặt vẫn còn mấy nốt tím.
Hai tháng sau, cơn giận của chị Mai đã lắng xuống và đi tìm chồng cũ xin tái hợp.
End of content
Không có tin nào tiếp theo