Tìm kiếm: Nhà-cửa
Trinh hết chịu nổi người chồng này rồi, với cô giờ đây, tiền tài, vật chất chẳng có ý nghĩa gì nữa.
Cả đời làm mẹ đơn thân, tưởng được nương tựa vào con cháu lúc tuổi già, nào ngờ tôi đẩy mẹ đến ngõ cụt.
Con gái thỉnh thoảng lại bảo nhớ bố. Cách đây mấy hôm nó khóc ngằn ngặt đòi đi gặp bố bằng được nên tôi đành đưa con về quê.
Tôi và Khoa là bạn học đại học, chúng tôi đã gặp nhau ở độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời. Khoa tính tình nóng nảy, khi yêu chúng tôi hay cãi nhau nhưng sau đó lại nhanh chóng làm lành. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi về thành phố nơi Khoa đang làm việc để được ở gần anh. Đó cũng là quê hương của anh.
Những tưởng từ nay về sau tôi và vợ cũ không còn liên hệ gì với nhau nữa, vì chúng tôi không có con chung. Nhưng không ngờ chỉ một ngày sau khi ly hôn vợ cũ lại nhắn tin đến.
Chồng tôi cứ tiếp tục chuyện này thì tôi sẽ vô cùng mệt mỏi và chán nản.
Tôi thấy tim mình như nghẹn lại, phải chăng tôi vẫn còn lưu luyến một đoạn tình xưa.
Thật không ngờ là người làm mẹ mà chị dâu có thể thốt ra những lời như thế.
Chồng tôi có câu cửa miệng: 'Học thím Hoa kia kìa' khiến tôi cực kỳ tổn thương.
Trước cơn giận dữ của tôi, vợ đã thú nhận tất cả. Cô ấy đổ tại cô đơn để lấp liếm đi tội lỗi của mình.
Tranh thủ lúc con ngủ, tôi nhờ chồng trông hộ rồi vội vàng đi ship hàng cho khách. Nào ngờ vừa về đã gặp sự cố đắng lòng.
Chả hiểu cô em dâu này học ăn học nói học đâu cái thói vô duyên thế không biết nữa?!?
Cả tôi và mẹ đều kinh ngạc, hỏi lại chồng rằng anh đã nghĩ kỹ chưa. Anh quả quyết: 'Rồi, không phải bàn cãi nữa.
Mặc dù đã cầu xin mẹ chồng tha thứ nhưng bà ấy vẫn nhẫn tâm đuổi tôi ra khỏi nhà.
Nhiều người cứ bảo lấy chồng sớm là ngu là dại, nhưng lấy chồng muộn có khi còn dại hơn. Cứ nghe mọi người giục mãi rồi cũng sợ quá 30 tuổi chẳng thể đẻ con nên tôi nhắm mắt đưa chân kết hôn ở tuổi 29, tưởng cưới người quen biết lâu năm thì sẽ tốt cho mình nhưng ngờ đâu nó lại là sai lầm lớn nhất cuộc đời tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo