Tìm kiếm: Nuôi-con
DNVN - Nhung là một bà mẹ đơn thân. Con gái của cô là kết quả của một mối tình sâu đậm, nhưng khi biết cô mang thai, người đàn ông ấy đã biến mất không dấu vết.
Quyết định ly hôn chồng, tôi dành thời gian một mình để ngẫm lại cuộc hôn nhân thất bại đã qua. Chắc có lẽ vì cả tôi và chồng đều kiêu ngạo chẳng bao giờ chịu nhường ai.
Hôm đó, tôi tình cờ nghe chồng nói chuyện điện thoại. Anh nói thường qua nhà vợ cũ là vì “được cho ăn, có chỗ ngủ miễn phí thì ngu dại gì mà không qua”.
Cảm thấy chẳng còn chuyện gì để nói nên tôi tạm biệt mẹ chồng cũ ra về. Câu nói kia, tôi chỉ nói ra hiện thực chứ chẳng có ý mỉa mai, mát mẻ gì bà. Nhưng nó lại thành công khiến bà tái nhợt mặt mũi.
Tôi vội vàng rời khỏi nhà người yêu. Tôi cảm thấy như mình đang chạy trốn khỏi người yêu phản bội và gia đình người yêu kì lạ đến mức khó hiểu kia.
Chồng sung sướng ở với bồ cả năm liền, cho đến một ngày Xuân thấy chồng mình thất thểu về nhà, quần áo thì luộm thuộm. Vừa thấy vợ thì Hải quỳ xuống khóc lóc van xin.
Nghe tiếng đập cửa rầm rầm của anh, tôi và mẹ chồng theo lệnh ông nên đành nằm im không dám ho he. Anh gọi điện cho ông, bố chồng tôi chỉ nói một câu: “Mày cứ đi ăn nhậu luôn, đừng về nữa nhà này nữa”.
Chị không còn bất cứ tình cảm gì với anh và cũng không muốn quay lại với anh nữa. Giờ đây anh có hối hận cũng không kịp nữa rồi. Bởi ta nói, có không giữ mất đừng tìm. Anh vốn dĩ không tôn trọng chị nên mới dễ dàng đánh mất gia đình này.
Đến nửa đêm, tôi bất ngờ tỉnh dậy. Tôi hoảng hốt khi thấy có một người đang nằm kế bên. Vừa nhìn thấy vóc dáng của người phụ nữ đó, lòng tôi run rẩy. Cô ấy nhìn rất giống vợ tôi, đặc biệt là mái tóc đen suông dài đến lưng.
Thấy chồng yêu bồ tha thiết, vợ đồng ý ký đơn ly hôn nào ngờ 1 tháng sau chết đứng khi nhận tin nhắn
Nghe đến đó mà Hà tai ù, nóng bừng cả người. Cô lao vào thì thấy chồng nằm trên giường thở thoi thóp.
Bố biết thừa mẹ tôi không hiền, cớ sao vẫn chọc vào cơn điên của bà.
Theo lời bố mẹ anh, ông cố nội của anh trước đây từng có quan hệ ngoài luồng với một người phụ nữ khác, người đó chính là bà cố ngoại hiện tại của tôi.
Ngày tôi dứt áo ra đi, người quỳ gối cầu xin tôi đừng đi không phải là chồng tôi, mà là con riêng của chồng. Con bé khóc nức nở, quỳ gối ôm lấy chân tôi.
Tôi thấy có lỗi và xấu hổ lắm. Tôi sẽ đền bù cho cô ấy bằng mọi cách, tôi sẽ trở thành người chồng tốt hơn để xứng đáng với người vợ tốt đẹp của mình.
Tôi chết sững nghe cụm từ “mẹ con cô ấy” từ miệng tên hàng xóm kia. Tôi nhìn vợ trân trối như hỏi lại vợ rốt cuộc tôi có nghe nhầm không. Vợ tôi hất tay tôi ra, lạnh giọng nói.
End of content
Không có tin nào tiếp theo