Tìm kiếm: Ra-ở-riêng
Cưới nhau được 1 tháng, con trai xin tôi ra ở riêng để cuộc sống hai vợ chồng thoải mái. Tôi không hài lòng nhưng đành phải chịu.
Bữa ăn hàng ngày, mẹ đòi hỏi phải nấu đủ năm món và không ngày nào được giống ngày nào.
Cứ tưởng sẽ khiến chị dâu - anh trai phải xem lại cách chăm mẹ sau khi tôi phát hiện sự thật. Nào ngờ chị đưa ra lời giải thích khiến vợ chồng tôi cứng họng.
Không hiểu em dâu tương lai đã gây ra tội gì mà mẹ chồng hối thúc chúng tôi về gấp để họp gia đình.
Thấy mẹ chồng đem chiếc vòng ngọc vứt vào ngăn tủ, tôi tò mò nên dò hỏi. Không ngờ bà lại tiết lộ bí mật sốc óc về chị dâu trong sự giận dữ.
Em gái của chồng tôi có tính cách rất thoải mái, nói thẳng ra là vô duyên, tắt mắt. Thấy tôi có món đồ gì đẹp, cô em không ngần ngại lấy dùng luôn và 'quên' trả lại.
Nếu chúng tôi nhận được số tiền đó thì nợ nần sẽ trả hết trong năm nay.
Mọi thứ cứ thế nhẹ nhàng qua đi nếu không có cái ngày mà “bề chìm” chồng tôi nói bắt đầu nổi lên.
Đọc nội dung mảnh giấy được dán trên chiếc xe mà tôi tức anh ách. Sao lại có con người quái lạ như thế nhỉ?
Mẹ khuyên tôi nên cố gắng nhẫn nhịn, cơ mà tôi không chắc lần này mình có thể bỏ qua cho sự quá quắt của mẹ chồng.
Mang tiếng là con út nhưng từ khi sinh ra cho đến bây giờ tôi luôn phải nhường mọi thứ tốt nhất cho chị gái.
Đọc bài viết: "Mới đẻ đã phải dậy nấu cơm, em ức chế đổ ụp bát canh và được mẹ chồng gọi xe đưa về nhà ngoại, lời bà nói sau đó khiến em phục sát đất" mà tôi thấy tương tự với hoàn cảnh của mình. Chỉ là giờ tôi cũng đang băn khoăn có nên nghe theo lời mẹ chồng hay không? Tôi viết ra đây, mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Không những đưa cả bố mẹ lên còn muốn xin cho em gái ở cùng luôn.
Tôi quên bật nút nồi cơm thì mẹ chồng mắng hết ngày này qua tháng khác. Đến lượt bà quên thì thản nhiên bảo con dâu, chịu khó nhịn...
Nhìn mẹ gọi điện cho chị dâu, năn nỉ chị về chơi mà tôi thấy thương.
End of content
Không có tin nào tiếp theo