Tìm kiếm: Thông-gia

Hồi bọn em mới cưới, bố mẹ đẻ em cắt cho hẳn 1 suất đất. Vì nhà chỉ có 2 anh em nên anh trai được từng nào em cũng được từng đó. Khi ấy nhà chồng cũng chia đất nên vợ chồng em sống bên này. Suất đất đằng ngoại cho bọn em bán đi để làm nhà rồi. Vậy mà lão chẳng nhớ gì đến công lao của bố mẹ vợ cả.
Chồng em mồ côi bố từ nhỏ, mẹ anh ấy tần tảo nuôi hai anh em ăn học. Ấn tượng lần đầu của em với mẹ chồng không được tốt cho lắm, bà có vẻ khó tính và soi mói từng tý một. Nhưng vì lúc ấy lỡ “ăn cơm trước kẻng” rồi nên em phải nhắm mắt lấy chồng cho con có bố.
Mẹ chồng em cũng có con gái, cũng đi làm dâu người ta mà sao bà cứ gây khó dễ cho em chứ. Từ ngày về làm dâu, cái gì cũng phải 1 phép theo chỉ đạo nhà chồng, nhìn sắc mặt mẹ chồng mà sống. Giờ em không thế nữa. Em thẳng thắn với cuộc sống của mình, con mình đẻ mình chăm, mình quyết định.

End of content

Không có tin nào tiếp theo