Tìm kiếm: Thông-gia
Mẹ chồng em tính tình khó chịu, mặt mũi lúc nào cũng nhăn nhó buồn phiền. Nhiều khi em nghĩ mãi cũng không hiểu vì sao cùng là phận phụ nữ, bà cũng từng đi làm dâu mà với em, bà không tỏ ra thông cảm, thấu hiểu cho con dâu dù chỉ một chút. Ngược lại suốt ngày bắt bẻ, đe nạt con dâu.
Bố mẹ em là người nhà quê, tính tình thật thà chân chất, có sao nói vậy. Mẹ chồng em lại dị ứng với dân tỉnh lẻ, ra chợ mà thấy mấy chị bán tôm cá hay đồng nát thì bà lườm cho cháy mắt.
Đúng là oan gia ngõ hẹp, chẳng là ngày trước cả mẹ em với mẹ chồng đều buôn bán kinh doanh ngoài chợ. Hai bà ngồi gần nhau. Ban đầu cũng chơi bời, nhưng sau do bán không thống nhất giá với nhau nên hai bà cãi cọ. Từ bé xé ra to, sau lần ấy, hai bà không thèm nhìn mặt nhau.
Em xuất thân thành phố, gia đình bố mẹ điều kiện, khá giả. Nhà em kinh doanh 3 đời nên kinh tế có thể nói rất mạnh. Ngược lại chồng em anh ấy chỉ là anh bác sĩ nghèo, lương tháng hơn chục triệu, bố mẹ là công nhân viên nghỉ hưu. Nói chung so về điều kiện thì nhà anh với nhà em khá cách biệt.
Về ra mắt nhà gái, thấy nhà cửa của bố mẹ Trang có phần xập xệ, không hoành tráng, gia đình Tiến liền khinh ra mặt.
Bao năm nay cả anh với bố mẹ anh có coi tôi là dâu không? Lúc tôi cần gia đình chồng nhất thì cả anh với bố mẹ anh ở đâu mà giờ còn đòi hỏi bắt tôi lo phận dâu hiền. Quên đi anh ạ', tôi bức xúc với chồng.
Lúc đó em đã đoán có chuyện chẳng lành. Đến khi về nhà, em lặng người thấy vali của mình đang đặt trước cửa. Mọi người, từ mẹ chồng cho tới chồng đều nói em bằng những lời rất khó nghe.
Trở về nhà, chồng liền kể lại chuyện bố vợ muốn kết hôn, mẹ chồng nghe xong thì bật cười rồi nói một câu khiến tôi xấu hổ nhục nhã.
Bầu bí vẫn phải nấu cơm, tôi đã cố gắng để có được những bữa cơm ngon. Vậy mà khi không vừa miệng, mẹ chồng thẳng thừng nhận xét: 'Con nên học My cách nấu ăn. Nó nhỏ tuổi hơn con, thế mà món nào nó cũng biết'.
Khi biết được chúng tôi sẽ ra ở riêng mẹ rất sốc và đã khóc nhiều. Ở xa tôi chỉ biết dỗ dành mẹ qua điện thoại và bảo sẽ luôn chăm sóc mẹ tốt nhất nên đừng buồn.
Sau nhiều lần nhìn bố mẹ đẻ bị mẹ chồng coi thường, tôi quyết định không nhịn thêm được nữa.
Thấy tình hình ngày càng căng thẳng tôi bảo bà ngoại về quê, chứ ngày nào cũng nghe thấy những cuộc cãi vã của hai mẹ không cẩn thận tôi bị mắc chứng bệnh trầm cảm mất.
Rồi ngày cưới cũng tới. Hôm ấy, mẹ chồng Hương lên trao cho con dâu 1 chiếc kiềng vàng 3 chỉ, con trai 1 nhẫn 2 chỉ...
Trong số các tướng lĩnh dưới trướng của Hạng Vũ, có người may mắn được sống nốt cuộc đời trong yên ổn nhưng cũng có người phải nhận kết cục thê thảm.
Câu nói thật của mẹ tôi làm cả nhà sửng sốt, mẹ chồng tái mặt không nói được gì. Bố chồng thì tức giận trách mẹ keo kiệt bủn xỉn tính toán với cả con cháu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo