Tìm kiếm: Trông-Con
Thúy ngồi bên nín lặng không dám nói lời nào. Vừa hay khi ấy bên nhà hàng xóm có tiếng chửi bới, đập phá ầm ĩ làm mọi trong ngõ chạy hết lại xem.
Có lẽ sự nhẫn nhịn của mình đã lên đến đỉnh điểm, mình nhất quyết không thể im lặng thêm nữa nhưng không thể nói gay gắt được nên đành dùng “tâm kế”.
Nhiều đêm nhớ con đến không ngủ được, tôi chỉ mong mỏi được gặp con dù chỉ giây phút, nhưng mẹ chồng bảo không nên gọi video vì con bé cứ nhìn thấy tôi là khóc khiến bà dỗ dành rất vất vả…
Nói rồi bà nhìn Thái đanh giọng: "Cả con nữa, chiều vợ lắm để nó trèo đầu cưỡi cổ, sau này rồi nó không coi ai ra gì".
Không muốn mẹ chịu khổ nên hai anh em tôi tự nhủ thay nhau chăm sóc mẹ một cách tốt nhất. Đến lượt tôi chăm mẹ thì phải nhờ chồng đi thay lại xảy ra điều không thể ngờ tới.
Sống chung với mẹ chồng được 4 ngày mà giờ tôi chỉ mong đưa lại bà về quê cho yên ổn thôi.
Mẹ chồng cho rằng tôi bán hàng không lãi được bao nhiêu, rồi đó không phải nghề nghiệp đáng được tôn trọng. Vì thế, bà luôn rêu rao với mọi người rằng con dâu "vô công rồi nghề", "ăn tàn phá hại"...
Đến giờ tôi vẫn băn khoăn không biết có nên tiếp tục tìm ra chân tướng?
Lòng tôi luôn có nỗi ám ảnh và ấn tượng không tốt về mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu trong cuộc sống hôn nhân.
Những lúc mẹ chồng lớn tiếng bênh vực con dâu trước sự chỉ trích của người ngoài em mới thấy thật sự biết ơn bà.
Câu nói này của chị dâu đúng là đã khiến "giọt nước tràn ly".
Mẹ chồng yêu cầu họp gia đình gấp sau khi phát hiện tôi từ khách sạn đi ra cùng người đàn ông lạ.
Sau nhiều lần bức xúc vì mẹ chồng, tôi quyết định không nhịn thêm nữa.
Nghe chị nói xong, ai nấy đều kinh ngạc rồi xấu hổ im bặt.
Mắt nhắm mắt mở ra phòng khách, tôi kinh hãi thấy chị giúp việc đang vừa quỳ vừa khóc lóc thảm thiết trên sàn nhà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo