Tìm kiếm: Vàng-Cưới
Mẹ chồng em thật quá đáng. Đáng lẽ bà phải thấy biết ơn chứ không phải trách móc con dâu như thế này.
Tôi ân hận lắm, nếu lúc đó tôi nghe điện thoại, có lẽ chuyện sẽ chẳng đến nông nỗi ấy.
Khi Ngọc Anh vừa đến chỗ làm thì thấy cuộc gọi nhỡ của mẹ chồng. Cô cũng chẳng buồn gọi lại. Lúc sau thì nhận được tin nhắn của bà, đọc xong Ngọc Anh mới bàng hoàng...
Ngay từ lần đầu nhìn thấy con rể tương lai, bố tôi đã phán đoán một câu xanh rờn.
Anh không nói chuyện với mẹ vợ, cũng không ăn uống như trước. Em sợ chồng bị ốm, kén ăn nên mới nói mẹ mua đồ ngon về nấu.
Tôi cứ nghĩ mình sống tốt với nhà chồng, với con chồng thì sẽ nhận được sự yêu thương, trân trọng. Nhưng thật không ngờ mọi thứ lại khác hẳn suy nghĩ của tôi.
Tôi thật sự không thể tưởng tượng được trong gia đình chồng lại ẩn giấu 1 bí mật động trời tới vậy.
Khi tôi đang chăm sóc con dâu và cháu trai một cách tận tâm, con dâu lại thay đổi họ của cháu trai mà không nói với tôi.
Tôi cứ nghĩ khi tôi kể hết đầu đuôi mọi việc, chồng tôi sẽ an ủi, động viên vợ. Ấy thế mà mọi chuyện hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của tôi.
Thấy mẹ vội vã bế con gái trốn vào phòng, tim tôi đau nhói. Vậy mà chú rể còn nói một câu khiến tôi không chịu nổi nữa.
Tôi không hiểu tại sao mẹ chồng và em dâu thân thiết như thế, em ấy cũng đưa vàng cưới cho bà nhưng lại khuyên tôi: "Chị đừng đưa vàng cho mẹ giữ...".
Mẹ chồng suốt ngày xét nét em chuyện chi tiêu hàng tháng, luôn miệng bảo em tiêu pha phá mả. Em tức quá đưa luôn tiền cho bà cầm, ấy thế mà chưa được nửa tháng, mẹ chồng đã sang phòng em thủ thỉ xin lỗi, năn nỉ em cầm lại tiền.
"Con cứ để vàng cưới lại mẹ cầm cho. Ngộ nhỡ kẻ nào dòm ngó thì lại mất" - mẹ chồng nói với Loan.
Tôi cũng không cần được trao nhiều vàng bạc, nhưng tôi nghĩ đã là tấm lòng của nhà trai thì phải là vàng thật. Ấy thế mà Vũ và gia đình chồng lại muốn đi thuê vàng chỉ để trao cho đẹp mặt với quan khách.
Khi chúng tôi cưới thì mẹ chồng cho được 1 chỉ vàng, thế mà giờ em dâu mới lại nhận được 1 lượng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo