Tìm kiếm: Vô-tâm
Tôi có chút lưu luyến chồng cũ nhưng cảm thấy lòng tin giữa tôi và chồng đã chẳng còn. Dù tôi muốn về bên con, cho con một gia đình nhưng lại không đủ can đảm trở về bên chồng cũ nữa. Tôi phải làm sao đây.
Quá bất ngờ vì những chuyện xảy ra trước mắt, tôi lặng người không trả lời. Tôi gặp chồng sắp cưới hỏi cho ra lẽ, anh ra đành thú nhận những gì chồng cũ của tôi nói là chính xác.
Một tháng sau khi vợ tôi bỏ về nhà mẹ đẻ, tôi bất ngờ nhận được gọi từ cô ấy. Vừa thấy tên người gọi là vợ thì tôi đã mừng thầm trong bụng, cứ nghĩ cuối cùng vợ tôi cũng chịu thua rồi.
Sau khi con đầu lòng chào đời, vợ tôi được đưa vào phòng hậu sinh. Thấy con nhỏ xíu nằm trong khăn mà tôi hạnh phúc vô cùng.
Khi nhìn thấy vợ làm đổ cả tô mì, từ từ ngã xuống tôi sợ hãi hét lên.
Tôi bất ngờ tỉnh dậy, tôi hoảng sợ vì nghĩ có người lạ vào nhà mình. Nhưng khi tỉnh táo lại, tôi chết sững nhớ lại chỉ có Huyên ngủ cùng tôi tối nay.
Hôm trước bà đi chợ mua một đĩa tôm về hấp nhưng lúc ngồi vào mâm bà không hề gắp con nào. Tôi thấy vậy gắp mời bà nhưng bà gạt ra bảo bị dị ứng hải sản.
Khoảng thời gian sắp sinh tôi khóc nhiều, càng buồn hơn khi thấy chồng dường như thay đổi tính tình kể từ khi biết vợ bầu sinh đôi.
Đàn bà mạnh mẽ là những người hiểu được vị trí của mình trong cuộc đời của chồng. Biết rằng mình yếu đuối, mình khóc lóc cũng là vô nghĩa nên họ gồng mình lên để làm chỗ dựa cho con.
Người xưa có câu: “Chọn vợ, không chọn gái ngẩng đầu - Lấy chồng, không lấy trai cúi mặt”. “Trai cúi mặt” ở đây có nghĩa là những người không có chí khí, hèn nhát, vô trách nhiệm.
Nhìn tấm lưng của chồng ướt đẫm nước mưa, bất giác tôi bật khóc nức nở, phần vì thương chồng phần vì trách bản thân mình đã quá vô tâm.
Vậy nhưng khi phục vụ bàn đến bên cất tiếng giục anh gọi món thì lập tức Tuấn điếng người nhận ra giọng nói quen thuộc nên vội vàng ngẩng lên.
Người phụ nữ có thể giữ vẹn nguyên được tình cảm từ người đàn ông, kể cả khi tóc đã bạc, da đã nhăn nheo, kể cả khi hôn nhân đã qua 20 năm - hẳn đó là một người phụ nữ "có phúc".
Tôi quên bật nút nồi cơm thì mẹ chồng mắng hết ngày này qua tháng khác. Đến lượt bà quên thì thản nhiên bảo con dâu, chịu khó nhịn...
Cả quãng đường về tôi chẳng thốt nên lời, cố gắng lắm mới không bật khóc.
End of content
Không có tin nào tiếp theo