Tìm kiếm: Về-quê
Vợ chồng tôi về thăm nhà vào buổi trưa, đúng giờ ăn cơm của gia đình. Thấy mâm cơm mà chúng tôi sửng sốt.
Không hiểu bố và anh hàng xóm có quan hệ gì với nhau mà bán đất với giá rẻ như cho vậy?
Khi mở cửa ra, tôi hoảng hồn vì chẳng thấy chồng đâu, chỉ có một mảnh giấy anh để lại trên bàn.
Mỗi lần về quê chơi, hàng xóm ai cũng khen chị dâu rất hiếu thuận và chu đáo với mẹ chồng. Cả làng chẳng có người con dâu nào tốt như chị ấy.
Con ngoan thì do gen bố nhưng con làm sao thì là tại mẹ hết.
Lúc đông người, tôi nói thẳng việc cuốn sổ đỏ đã không cánh mà bay khiến ai nấy đều kinh ngạc.
Chỉ vì quá tin tưởng bố mẹ chồng mà giờ đây chúng tôi mất tất cả.
Linh tính mách bảo em có gì đó mời ám nên em mò mật khẩu điện thoại của chồng để mở ra xem. Thật không ngờ...
Tôi vẫn thường gọi điện về hỏi thăm, động viên mẹ và cũng tin tưởng rằng anh chị ở nhà sẽ phụng dưỡng mẹ thật tốt.
Bố mẹ tôi dặn dò khi nào vào phòng tân hôn, chỉ có 2 vợ chồng thì mới được mở cái túi vải đỏ đó ra.
Bản thân thì không giỏi hơn ai nhưng mẹ chồng tôi lại thích so sánh tôi với người khác.
Tôi không muốn gây chuyện khó dễ với nhà chồng. Nhưng quả thực, mỗi lần về quê chồng là mỗi lần tôi ám ảnh đến mức sụt cân.
Mẹ chồng phải chủ động mở miệng xin chiếc xe máy cũ làm tôi thấy thật có lỗi với bố mẹ chồng.
Em muốn "bùng nổ" luôn ấy khi mà nợ nần chồng chất chưa trả xong, ăn tiêu trong nhà em vẫn phải bóp mồm bóp miệng ấy các chị ạ.
Đêm ngủ lại trong nhà em mà tôi thấy xấu hổ vô cùng. Nhà em ấy giờ có khác gì cái resort thu nhỏ đâu kia chứ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo