Tìm kiếm: Viện-phí
Tôi từng ngưỡng mộ anh rể và chị gái vô cùng, nhưng sau chuyến đi đó, trong lòng tôi lại kinh sợ anh bấy nhiêu.
"Lúc vào viện, máu chảy khắp tai, mặt, đầu nó, lênh láng suốt đêm. Nó bất tỉnh không biết gì hết" – mẹ Mâu Thủy nói.
Ròng rã suốt 9 năm nuôi chồng và mang tiếng như vậy, mẹ em vẫn trụ vững và cố gắng làm tấm gương tốt cho các con. Bà cũng đôi lần giải thích, nhưng em chưa bao giờ tận mắt chứng kiến nên không biết phải làm thế nào.
Từ khi có chút chức sắc, anh bắt đầu khinh thường vợ. Đợt vừa rồi biết tôi gửi cho mẹ đẻ 5 triệu, chồng tôi nổi cáu. Anh gọi về cho mẹ tôi rồi bóng gió: “Mẹ đã khỏi ốm chưa? Hôm vừa rồi thấy nhà thiếu 5 triệu, con hỏi vợ thì cô ấy bảo gửi về hỏi thăm mẹ bị ốm”.
Người trẻ ơi, nếu còn thời gian hãy nhớ kĩ 4 điều xương máu này, đừng để khi về già rồi mới hối hận thì lúc ấy mọi thứ đã quá muộn rồi.
DNVN – Những trường hợp phải cách ly là người thân và đồng nghiệp của ca nhiễm thứ 35 (chị N.T.N.N., 29 tuổi, nhân viên Siêu thị Điện Máy Xanh ở Đà Nẵng). Trong khi đó, 10 nhân viên y tế tại Bệnh viện Đà Nẵng thăm khám, tiếp xúc với chị N. trước đó đều âm tính với Covid-19.
Thanh đi xuống dưới bếp lấy cốc nước mát uống, không ngờ lúc đi ngang qua phòng mẹ chồng, cô lại nghe thấy bà nói chuyện điện thoại.
Hôm nay là ngày em quay trở về nhà sau 10 ngày đi chăm mẹ chồng. Vừa mở cửa, em đã giật mình với cọc tiền trên bàn. Chồng em đoán được ý vợ, anh nhanh miệng nói: “Mẹ vừa nhờ người gửi tiền lên cho em đấy, bà muốn em bất ngờ”.
Thấy em mua cho mẹ đẻ chiếc áo dạ, mẹ chồng em liền nhăn nhó. Bà bảo: “Đã ở nhà ăn bám chồng còn không biết điều. Nhà cô khó khăn lắm à? Như thế này thì con tôi đi làm cả tháng cũng chẳng đủ cho cô ở nhà tiêu xài”.
Vợ tôi lúc nào cũng nói về "nghĩa khí", làm việc gì cũng đòi phải "chính trực". Thật không hiểu lúc đầu sao tôi nghĩ cô ấy đáng yêu, hơn đứt các cô nàng bánh bèo nên theo đuổi và rước về nhà để giờ khổ thế này.
Phụ nữ không nên hoang phí song có những thứ, nếu quá tiết kiệm sẽ là sai lầm, có thể đẩy bạn đời của mình ra xa hơn, tạo cơ hội cho kẻ khác chen chân vào hạnh phúc của mình.
Em sốc đến nỗi quỳ sụp xuống, mẹ người yêu dường như nhận ra điều gì đó. Bác khóc nấc lên hỏi tên em rồi đến nhìn con em mỉm cười: “Nó giống hệt bố lúc nhỏ”.
Cuộc đời tôi khổ sở vì chồng quá rồi. Tôi không thể cứ nhẫn nhịn mãi được.
Bố mẹ tôi nhìn nhau thở dài, không thể trách cứ được con dâu dù hành động "trả chồng" của chị ấy rất quá đáng.
Khi tôi quay trở ra thì đã không nhìn thấy bóng dáng anh tài xế nữa, lại vội chuyến bay nên tôi coi như đánh mất chứng minh thư, không ngờ 2 năm sau lại tìm thấy nó.
End of content
Không có tin nào tiếp theo