Tìm kiếm: bà-thông-gia
Rồi ngày cưới cũng tới. Hôm ấy, mẹ chồng Hương lên trao cho con dâu 1 chiếc kiềng vàng 3 chỉ, con trai 1 nhẫn 2 chỉ...
Mỗi khi tôi gọi điện về quê thì mẹ chồng đều lấy cớ để không cho tôi gặp con.
Bị mẹ chồng ghét bỏ, coi thường nên Ngân cũng khốn khổ. Mẹ Long thì khéo, chẳng bao giờ nạt nộ, trách mắng con dâu.
Mẹ chồng tương lai bĩu môi chê bai gia đình tôi nghèo hèn. Tôi cũng chẳng thèm biện minh làm gì, cứ đợi đến ngày cưới rồi "đánh úp" một trận cho bà biết mặt.
Tôi vừa dứt lời thì mẹ chồng lườm cháy mặt và nói lại 2 câu làm tôi không dám phản bác.
Tôi vừa đi làm về đã thấy mẹ chồng chủ động xếp quần áo vào chiếc va li nhỏ của cháu nội ở phòng khách. Tôi ngơ ngác thì bà cười tươi rói, bảo: "Này Minh, con đưa cháu nó về ngoại đi.
Tôi thấy mình thật tệ, cùng cảnh phụ nữ đi lấy chồng, làm dâu mà lại không thể cảm thông hơn với em…
Tôi đâu ngờ, chính mẹ chồng lại gọi điện cho mẹ tôi và nói những yêu cầu đó. Nếu như vậy thì bố mẹ tôi lấy gì để sống đây?
"Gia đình tôi ít học làm sao đũa mốc đòi chọc mâm son. Nhà người danh giá thì xin mời tìm mối khác" - bà D. xồn xồn lên ở nhà thông gia.
Trong mắt bà Chương thì con trai bà là người giỏi nhất, cái gì anh cũng đúng. Nhưng rồi đến một ngày, bà chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống cho đỡ xấu hổ.
Tôi vẫn muốn chờ xem phản ứng của chồng thế nào rồi mới nghĩ cách xử trí.
Em chồng cưới, mẹ tôi được mẹ chồng mời lên tham dự. Nhưng chẳng ngờ ngày hôm ấy lại xảy ra chuyện lớn.
Bà ấy thật quá quắt khi làm ra màn kịch đầy giả trân đến thế!
Chưa ngồi nóng chỗ, mẹ chồng tương lai đã "vào việc" luôn. Bà kì kèo từng tráp lễ, tiền xin dâu...
Mẹ chồng hớt hải gọi điện về rủ tôi đi nối mi gấp, tưởng bà sắp ăn cỗ ở đâu hóa ra bà làm một chuyện khiến con dâu chắp tay xin thua.
End of content
Không có tin nào tiếp theo