Tìm kiếm: bác-sĩ
Khi tôi thông báo tin sốc như vậy, anh vẫn bình tĩnh an ủi và tỏ thái độ quyết lấy bằng được tôi làm vợ, tôi đã nghĩ mình là người phụ nữ may mắn nhất thế gian này.
Con trai gần 40 tuổi rồi mải theo đuổi mối tình đơn phương hắt hủi cô gái đang mang thai, cho đến một ngày gia đình đã phải nhận cái giá quá đắt.
Khi mình phát hiện, người nổi điên lại là nó và ngay lập tức nó đòi li hôn mình trong khi đáng lẽ người đòi li hôn phải là mình chứ. Nó lấy quyền gì quyết định mọi thứ ngay cả chút lòng tự trọng này cũng không cho mình.
Tôi đã sống một cách khác đi, tìm cho mình những công việc riêng để không còn quan tâm nhiều đến những cư xử của những người xung quanh. Thời gian dần trôi qua, tôi cũng bỏ luôn mong muốn mẹ chồng thay đổi vì tôi biết điều đấy là không thể. Chỉ là tôi tìm cách để ít phải chạm trán với bà hơn thôi.
Tôi tra hỏi liên tục, gắt lên trong khi cô ấy cứ khóc mãi. Cuối cùng tôi mới biết được bí mật.
Kết quả của cuộc tình tội lỗi cho tôi rất nhiều tiền nhưng sự ê chề, nhục nhã thì không gột rửa được.
Tôi cưới vợ trẻ kém mình tới 7 tuổi. Hương xinh đẹp, nhẹ nhàng, tính cách dễ chịu. Bố mẹ tôi cũng rất hài lòng với người con dâu ngoan hiền như cô ấy. Chỉ có tôi là bứt rứt không yên. Cô ấy quá nhút nhát và dường như lãnh cảm trong chuyện chăn gối.
Mẹ chồng thì ghê gớm, mẹ đẻ lại nóng tính nên mới xảy ra sự việc. Nhưng suy cho cùng, tất cả cũng là lỗi ở tôi.
Tối đó, khi khách khứa đã về cả, công việc xong xuôi anh dắt tôi về phòng tân hôn thay đồ để tắm giặt nghỉ ngơi. Nhưng vừa về tới phòng thì điện thoại của anh đổ chuông.
Hoảng hồn, tôi gọi ngay taxi đi cấp cứu. Tôi định gọi điện cho bố mẹ nữa nhưng vội quá nên định có gì sẽ gọi phụ huynh hai bên sau. Dù gì tôi cũng khá xấu hổ vì ngay đêm động phòng đã đến mức phải nhập viện. Nhưng rõ ràng là tôi đã rất cố gắng nhẹ nhàng, không hiểu sao lại như vậy.
Lần đầu tiên biết yêu, tôi đã bị mẹ người yêu tìm đến tận phòng trọ làm loạn.
Khách khứa lúc ấy chẳng ai còn dám xì xào về chuyện nhà gái trao ít của hồi môn nữa. Họ chỉ thầm ngưỡng mộ và ghen tị với tôi khi có được một người chồng và mẹ chồng tâm lý, yêu thương.
Vừa bước xuống xe tiến vào trong rạp cưới, tôi bỗng thất thần khi nhìn thấy chú rể. Người đàn ông mặc áo vest đang đứng cùng cô dâu trên kia chẳng phải là người đàn ông vẫn hằng đêm đầu gối tay ấp hay sao.
Thực sự tôi không trốn tránh trách nhiệm, tôi có lý do nhưng đau lòng thay là không một ai thông cảm cho tôi.
Sau hai năm về sống chung với anh, giờ tôi chỉ ước mình có thể trở thành người tình của chồng, được đi ăn uống, được chiều chuộng và không phải cắm mặt tất bật với công việc nhà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo