Tìm kiếm: bám-trụ

Mấy năm trước, tôi biết Đặng Thị Hương qua thầy giáo dạy Văn hồi phổ thông. Thầy là bạn của Giám đốc trung tâm nơi Hương học nghề và làm việc, thế rồi Hương thân thiết với gia đình thầy như con cháu trong nhà. Bẵng đi mấy năm, đến một ngày tôi thấy truyền thông đưa tin, cô bé "Hương ô-sin", bán xôi vỉa hè năm nào giờ đã trở thành một trong những du học sinh xuất sắc.
Tôi bỗng nổi cáu với cử chỉ của thằng con tôi. Bởi, trước mâm cơm ngổn ngang thức ăn- thịt chân giò luộc, cá rô phi rán, đậu phụ nhồi thịt…Vậy mà nó mè nheo, chống đũa, khẽ than phiền: “Chẳng có gì ăn!”. Tôi quắc mắt nhìn nó: “Chắc con muốn ăn “gan trời”, “trứng trăng” phải không? Đúng là đài các rởm!”.
Tôi bỗng nổi cáu với cử chỉ của thằng con tôi. Bởi, trước mâm cơm ngổn ngang thức ăn- thịt chân giò luộc, cá rô phi rán, đậu phụ nhồi thịt…Vậy mà nó mè nheo, chống đũa, khẽ than phiền: “Chẳng có gì ăn!”. Tôi quắc mắt nhìn nó: “Chắc con muốn ăn “gan trời”, “trứng trăng” phải không? Đúng là đài các rởm!”.
Xóm chài nằm lọt thỏm giữa cầu Bình Lợi, nhưng chọn phần đất thuộc phường 13, quận Bình Thạnh để neo đậu. Có 3 hộ gia đình với hơn 10 người, sống trên con thuyền nhỏ, không điện, không nước sạch, lũ trẻ ra đời không được học hành tới nơi tới chốn,…

End of content

Không có tin nào tiếp theo