Tìm kiếm: báu-vật
Sinh - Lão - Bệnh - Tử là quy luật tất yếu của tạo hóa. Bệnh tật không loại trừ một ai, là con người thì ai cũng có thể mắc một số bệnh từ đơn giản đến phức tạp. Để tăng sức đề kháng, phòng chống bệnh tật có rất nhiều cách để lựa chọn, trong đó đặc biệt tốt là Đông trùng hạ thảo - loại thảo dược quý gắn liền với người Đông Á từ hàng ngàn năm nay.
Từ khi Sơn Đoòng được đưa lên chương trình truyền hình nổi tiếng "Chào buổi sáng nước Mỹ” (Good Morning America) hồi giữa tuần trước, có khá nhiều người bắt đầu quan tâm đến hang động này, và đặt câu hỏi: "Bao giờ/làm thế nào để mình vào được Sơn Đoòng?" thậm chí, có cả những câu hỏi "Sao giá đi Sơn Đoòng đắt thế?" và "Tại sao chỉ có Tây vào đó?"
Theo Luật Di sản văn hoá, hơn mười năm qua thị trường cổ vật Việt Nam được công khai hoạt động. Cổ vật được chính thức nhìn nhận dưới góc độ một loại tài sản, hàng hoá đặc biệt không chỉ có giá trị về lịch sử, văn hoá, khoa học mà còn có khả năng đem lại lợi ích kinh tế cho các chủ sở hữu. Dẫu vậy trên thực tế Việt Nam vẫn chưa có tổ chức giám định cổ vật ở thị trường này, nên vẫn còn nhiều cái khó trong việc xác định rõ nguồn gốc các cổ vật.
Sau nhiều đồng xu góp nhặt của dân làng, phải đến khi tìm được 2 xu của người ăn mày, chiếc chuông mới được đúc hoàn chỉnh và phải giữ lời thề đủ 9 người khiêng mới tìm ra chuông.
Đến ấp Sơn Lập, xã Vọng Đông (Thoại Sơn), hỏi thăm ông Hai Hải (Nguyễn Duy Hải) ai cũng biết, bởi đối với người dân vùng Tứ giác Long Xuyên, lão nông này không chỉ nổi tiếng với niềm đam mê khoa học mà còn là người sở hữu viên đá có mùi thơm lạ kỳ…
Dân ca ví, giặm được UNESCO vinh danh là Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại cuối năm vừa rồi hẳn là niềm tự hào của hàng triệu con dân hai xứ Nghệ - Tĩnh. Nhưng những thế hệ nghệ nhân có công lưu giữ hồn cốt ví, giặm đang sống và hát ra sao? Đó là những nông dân chân lấm tay bùn, là người bán quán, là cô giáo ngày ngày đứng trên bục giảng. Ví, giặm chưa từng đem lại cho họ bát cơm, manh áo.
Các nhà khảo cổ đã bày tỏ lo ngại rằng sau khi đập phá tượng cổ 3.000 năm tuổi trong bảo tàng Mosul ở Iraq, nhóm phiến quân của Nhà nước Hồi giáo tự xưng (IS) sẽ phá hủy một cách có hệ thông di sản ở các khu vực đang thuộc quyền kiểm soát của chúng.
Nhà nghiên cứu Bùi Trọng Hiền (Viện Văn hóa Nghệ thuật Việt Nam) khẳng định những hình ảnh bạo lực tràn lan tại các lễ hội một phần do lỗi chúng ta đã trót phục dựng những giá trị không còn phù hợp
Hơn một năm sau ngày mất, Đại tướng Võ Nguyên Giáp vẫn ở lại thênh thang trong lòng dân Việt. Cuộc đời của Võ đại tướng như một dòng sông nhiều khúc quanh, lúc thăng trầm khi dữ dội.
Trong quá trình tiếp xúc với các nhà nghiên cứu, sưu tầm cổ vật ở Hòa Bình, Hà Nội, tôi được nghe một thông điệp: có tới 1/3 số cổ vật gốm của các nhà sưu tập tư nhân trên địa bàn Hà Nội có nguồn gốc từ tỉnh Hòa Bình. Mang thông tin lạ đó, tôi đi tìm hiểu về gốm cổ ở Hòa Bình.
Hơn 400 năm, nhiều thế hệ trong họ đều tuân thủ lời dặn của tổ tiên, tuyệt đối không mở ra xem, cho đến khi cán bộ văn hóa về khảo sát khu mộ một danh thần trong họ vào năm 1995...
Phàm năm nào 1 trong 12 con giáp cầm tinh thì năm đó con vật ấy lên ngôi, nghĩa là được người ta ưu ái săn lùng các món cơ phận để ẩm thực, ngâm rượu trưng bày… Ở năm Ất Mùi 2015 này là năm con dê nên nhiều người có máu dị đoan hăng hái săn lùng… linh dương giác!
Hát Xẩm là nghệ thuật dân gian đặc sắc và lâu đời đã có mặt ở nhiều địa phương trên miền Bắc, đặc biệt rất phổ biến ở Hà Nội từ đầu thế kỷ 20 cho tới những năm của thập niên 70 thì bị mai một do quan niệm sai lầm khi đánh đồng nghệ thuât hát xẩm với những người hành khất. Cho nên hát Xẩm không được tôn vinh đúng như giá trị nghệ thuật chứa đựng trong bản thân nó.
Đi bộ, leo núi, mưa sạt không thể vượt qua nổi các con đèo vòi vọi, từ mờ sáng luồn rừng, đến 16 giờ chiều, chúng tôi mới tìm được một nóc nhà để xin… ăn trưa. Giở tấm bản đồ ướt nhoe nhoét ra, thấy mình đang vật lộn trong Khu bảo tồn thiên nhiên Nà Hẩu diện tích 16.000ha, thuộc huyện Văn Yên, tỉnh Yên Bái. Chao ôi, toàn những cái tên xã (chứ chưa nói tên bản) thoáng nghe đã thấy gập ghềnh trắc trở: Đại Sơn, Nà Hẩu, Mỏ Vàng, Viễn Sơn. Lếch thếch bò theo các con đường trơn, đến 19h cùng ngày, thì
“…Dáng em xinh như đóa hoa tươi, miệng em cười mịn màng như hoa ở trên đồi… hớ… hớ… hấy!”, nghệ sĩ Đức Dậu (Đoàn nhạc gõ Phù Đổng, TPHCM) vừa gẩy đàn vừa hát. Ở cái tuổi sắp sửa lục tuần, ông vẫn giữ được nét duyên dáng, say sưa như chàng trai Raglai tuổi đôi mươi mang đàn Goong - tên gọi khác của đàn Chapi - hát bài ca tình yêu, tặng nàng sơn nữ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo






























