Tìm kiếm: bế-con
Tôi bất ngờ nhìn anh. Còn anh bình thản nở nụ cười và yêu cầu một điều choáng váng.
Người phụ nữ trong hoàn cảnh nào cũng phải chịu những thiệt thòi, đáng tiếc có những người đàn ông lại không bao giờ thấu hiểu.
Tôi đã tin tưởng chồng nhưng nhận lại sự thật đau đớn quá.
Tôi cũng sửng sốt, ngỡ ngàng trước quyết định của chồng.
Tôi sững sờ, lao đến bế con, tức giận quá nên tôi quát bà hỏi bà đang nói cái gì vậy. Thế là bà giẫy ra đó bảo tôi láo toét, bà còn gọi điện gọi chồng tôi về.
Con vẫn đang ngủ say, tôi đặt thằng bé trở lại giường rồi đi quanh nhà tìm vợ. Nghe được tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, để rồi khi đẩy cửa toilet, đập vào mắt tôi là một cảnh tượng không thể ngờ nổi.
Vợ nghỉ việc ở nhà trông con 2 năm nay, không làm ra tiền, bố vợ lại đang ốm đau, nhà vợ khó khăn về kinh tế. Chỉ cô ấy có khả năng trở thành thủ phạm nhất.
"Thật chứ, biết là bà thương con trai nhưng nghe bà nói thế em thấy tủi thân kinh khủng. Bà cứ làm như mỗi con trai bà đi làm mệt, còn em bầu bí không mệt", cô vợ than thở.
Cuống quá em rụt tay lại vội vàng chạy xuống bế thằng bé làm bát cơm bà đưa bị rơi xuống vỡ. Lúc quay lên em thấy mẹ chồng mặt mũi cau có khó chịu...', cô vợ kể.
Nhìn anh ta chăm chút cho thằng bé, còn dịu dàng cười nói với vợ. Hương bật cười, tiến đến và xoa đầu đứa bé khiến hắn chột dạ kéo vội con trai ra sau lưng.
Lúc trước chị em thân thiết bao nhiêu thì khi sự việc vỡ lở Vân trắng trợn và trơ trẽn bấy nhiêu. Cô ta tuyên bố nếu anh không ly hôn cưới mình thì sẽ làm loạn lên, chồng tôi mất hết sĩ diện, nhà chồng không còn mặt mũi nhìn ai.
Bữa cơm hôm đó với đầy đủ những món ngon tôi từng mơ ước hồi còn bé. Nhìn mẹ hạnh phúc chuẩn bị từng món ăn, tôi vừa hạnh phúc vừa thấy thương mẹ. Thế nhưng đến bữa cơm, tuyệt nhiên không thấy chồng tôi động đũa.
Vợ chồng tôi bảo thuê giúp việc, mẹ chồng không chịu nhưng ngày nào đi làm về tôi cũng phải nghe bà than thở chuyện trông cháu, thực sự rất mệt mỏi.
Trong lúc tôi đau đẻ quặn bụng, đi không vững thì chồng trẻ còn tí tởn gửi cho tôi những tin nhắn thách thức. Tôi tức mà không làm gì được, chỉ biết rặn ra mấy từ: "Hãy đợi đấy!".
Ban đầu, tôi chỉ thấy khó chịu khi vô tình nghe phải những lời đồn đó nhưng dần dần, nó đã ảnh hưởng phần nào đến lòng tin của tôi mỗi khi nhìn con trai đang ngày một lớn dần. Đúng là thằng bé có đôi mắt một mí chẳng hề giống ai và khuôn mặt cũng chẳng giống tôi hay vợ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo