Tìm kiếm: càu-nhàu
Mấy ngày qua, đọc thông tin vụ nữ tài xế tông loạt xe máy ở Vũng Tàu có nồng độ cồn kịch khung làm tôi lại nhớ đến bi kịch gia đình do chính tôi gây ra từ 10 năm trước.
Cuộc sống khổ sở như thế này, thà là ngày xưa đừng lấy nhau nữa cho rồi.
Lâu ngày mọi người được sum họp với nhau nên có nhiều chuyện để nói. Từ chuyện làm ăn, học hành của con cháu đều được đưa ra mổ xẻ.
Rồi một lần, cả nhà đang ăn cơm, trong lúc mẹ phàn nàn, tức giận đứng bật dậy cầm chiếc bát cơm ném vào bố. Cũng may bố né kịp nếu không thì đã hứng trọn bát cơm vào mặt.
Từ ngày chồng tôi mua xe mới, bỗng dưng trở thành tài xế miễn phí đưa đón cô hàng xóm đi làm mỗi ngày. Chịu hết nổi tôi đã gặp riêng cô ta để nói chuyện nhưng kết quả lại gây ức chế vô cùng, còn chồng thì lại đắc chí cười ha hả.
Vì em đã đặt cọc nên cuối cùng chồng cũng phải nghe theo, ký vào hợp đồng mua bán nhà. Không ngờ 2 tuần nay vợ chồng cãi vã liên tục.
Tôi đã quen thói đổ lỗi cho chồng suốt 5 năm. Còn anh ấy chỉ đổ lỗi cho tôi duy nhất một lần, khi chúng tôi ra tòa ly hôn….
Nói xong những lời đó với mẹ chồng chính Lan cũng cảm thấy nhẹ lòng.
Cuối cùng tôi lại bị xem như kẻ ích kỷ, khó tính.
Luôn ngọt xớt 1 điều chị, 2 điều em, Hoa quả thật không ngờ trong thâm tâm cô hàng xóm của mình lại có ý xấu như thế.
Mỗi lần bàn chuyện làm giàu, chồng tôi đều có phản ứng đáng sợ như thế.
Tôi thấy rất bất bình, tại sao anh ta có thể sống nhỏ mọn tới mức ấy?
Con bé mới 16 tuổi mà đã khôn ranh như thế này, sống chung với nó thêm vài năm nữa chắc em phát điên!
Năm 28 tuổi, tôi lấy chồng. Chồng tôi làm ngân hàng mức thu nhập trung bình hàng tháng cũng phải chục triệu. Đó là chưa kể tới những khoản anh kiếm được từ bên ngoài và những mối làm ăn khác.
Tôi thật sự thương bố mẹ, lớn tuổi rồi mà vẫn phải lo cho con cháu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo