Tìm kiếm: cấp-cứu
Tôi thấy quá mất niềm tin với bạn trai, mặc dù anh đã thanh minh hết lời.
DNVN - Bệnh viện Đà Nẵng cho biết, chiều ngày 15/5 tại Hà Nội đã diễn ra hội nghị ký kết hợp đồng chuyển giao kỹ thuật ghép gan giữa Bệnh viện Trung ương Quân đội 108 (BV 108) với BV Đà Nẵng.
Cuối cùng bà phán “xanh rờn”: “Tôi chả thèm nhờ vả anh chị đâu. Có gì vợ chồng thằng út sẽ lo cho tôi. Ít nữa chúng nó sẽ xây nhà to đẹp cho tôi ở...".
Cô ấy còn nói thêm một điều khiến tôi lặng người. Ly bảo sau khi chia tay tôi, cô ấy chưa hề có quan hệ với bất kỳ người đàn ông nào.
Chỉ sau nửa năm, bà đã biến thành con người khác. Bà khắt khe, khó tính với tôi. Và cuối cùng, bà đuổi tôi ra khỏi nhà.
Tôi ân hận lắm, nếu lúc đó tôi nghe điện thoại, có lẽ chuyện sẽ chẳng đến nông nỗi ấy.
Bị mẹ chồng ghét bỏ, coi thường nên Ngân cũng khốn khổ. Mẹ Long thì khéo, chẳng bao giờ nạt nộ, trách mắng con dâu.
Tôi nhìn mấy bộ quần áo mẹ chồng đưa cho mà ứa nước mắt. Cùng lúc đó chồng tôi xách va li về nhà sau chuyến công tác.
Gọi cho chị chồng báo mẹ ốm thì bà ấy khóc bù lu bù loa kêu thương mẹ. Thế nhưng cũng có về ngay đâu trong khi từ chỗ chị ấy về có 40km.
Chị dâu đi du lịch về cũng là ngày con chị xuất viện. Không 1 lời cảm ơn vợ chồng tôi, chị còn kêu than con bệnh có mấy ngày mà gầy đi trông thấy.
Từ một người vô tội, vậy mà tôi lại trở thành người có lỗi và bị cả nhà chồng lên án.
Hân là giáo viên cấp 2, ở gần nhà nên tiện đường chăm sóc nội ngoại hơn. Tính cô hiền hòa, biết trước sau nên cũng được lòng bố mẹ chồng.
Chồng tôi đã ra đi để lại quá nhiều trăn trở. Để rồi anh ra đi mà chẳng thể nhắm mắt.
Chồng còn "ra lệnh" cho tôi nghỉ làm để ở nhà chăm sóc bà mà đền tội.
Rồi trước sự ngỡ ngàng của chúng tôi, lái xe điều khiển xe đổ ụp bao nhiêu đồ xuống sân nhà chồng. Sau đó lập tức phóng đi mất dạng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo