Tìm kiếm: cổ-hủ
Mẹ chồng tôi đã biết chuyện từ tháng trước nhưng cũng không ngờ lại có ngày cô ta đến hẳn đây. Dù sao cái thai cô ta đang mang cũng là con trai, tôi đã rất sốc khi thấy mẹ tôi đon đả bước đến.
Tôi năm nay hai mươi bảy tuổi, hiện đang có một chuyện tình kéo dài năm tháng với người đàn ông đúng gu mình. Đám cưới diễn ra như ý, nhưng mọi thứ lại bắt đầu vào đêm tân hôn.
Hoảng hồn, tôi gọi ngay taxi đi cấp cứu. Tôi định gọi điện cho bố mẹ nữa nhưng vội quá nên định có gì sẽ gọi phụ huynh hai bên sau. Dù gì tôi cũng khá xấu hổ vì ngay đêm động phòng đã đến mức phải nhập viện. Nhưng rõ ràng là tôi đã rất cố gắng nhẹ nhàng, không hiểu sao lại như vậy.
Khi đi qua cửa phòng em chồng ở, tôi nhìn qua khe cửa thấy mẹ chồng đang giục em chồng ăn nhanh kẻo nguội cơm canh.
Tôi thật sự không hiểu con dâu hiện đại thế mà lại có tư tưởng cổ hủ lạc hậu đến khó tin.
Đến khi con tôi được tròn 8 tháng, mẹ chồng tôi lại tiếp tục giục tôi sinh thêm. Hành động sau đó của chồng khiến tôi càng khó nghĩ hơn.
Không biết chuyện tôi sắp kể là sự cố hay chuyện cười nữa. Kể ra giờ thì thấy buồn cười, chứ lúc ấy tôi cuống cuồng sợ vợ có chuyện nên sợ xanh mặt.
Lần đầu tiên đến nhà người yêu chơi, tôi không ngờ mình đi từ cú sốc này đến cú sốc khác.
Có lẽ vì sợ tôi kì vọng quá nhiều nên em trai đã bày ra màn kịch này để nói dối chị.
Tôi mới kết hôn cách đây 2 tuần. Trong đêm đầu tiên hai đứa gần gũi nhau, có một việc "ngoài dự tính"đã xảy ra, vô tình lại trở thành cứu cánh cho cuộc hôn nhân của chúng tôi.
Anh ôm con trong lòng, nhìn con đầy tâm sự. Tôi không hiểu anh nghĩ điều gì cho đến một hôm tôi dọn dẹp nhà cửa thì phát hiện….
Thế nhưng cả tháng nay chồng tôi đột ngột xung phong nhận việc đi đón con. Dù ngày mưa hay ngày nắng, anh ấy cũng không không ngơi nghỉ ngày nào. Tôi thắc mắc thì anh bảo từ bây giờ anh sẽ thay đổi, sẽ chia sẻ việc nhà, con cái với tôi.
Liệu việc tôi gặp lại người đàn ông ấy có phải là cái duyên không.
Thế nhưng ai ngờ được sáng hôm sau ngủ dậy thì chỉ còn tôi trong căn phòng vắng lặng. Huế đã về trước từ bao giờ và không hề đánh thức tôi dậy. Tôi lấy điện thoại gọi cho em mà chẳng ai nghe máy.
Nếu không phải vì tiếng bước chân nhẹ nhàng thì có lẽ tới giờ tôi vẫn chưa được mở rộng tầm mắt nhìn rõ con người của em dâu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo