Tìm kiếm: chẳng-ngờ
Lúc thấy chúng em nên duyên vợ chồng, ai cũng lắc đầu ngao ngán. Họ cho rằng đàn ông mới 25 như chồng em chưa chững chạc, sẽ không biết yêu vợ thương con. Nhưng em tin chắc chồng em thì khác, vì từ lúc yêu đến khi cưới anh ấy luôn chua đáo, hết lòng chăm lo cho ẹm.
Tôi không ngờ mẹ chồng bình thường hiền vậy mà lại là người sắc sảo tâm lý vô cùng.
Giọng của Hạnh nhẹ nhàng như rót vào tai tôi nhưng làm cả người tôi cứng đờ kinh ngạc. Bí mật này như lưỡi dao đâm thẳng vào tim tôi.
Tôi cay đắng nhận ra sự thật chua chát này trong chính đêm tân hôn mà mình mong đợi. Tôi đòi ly hôn chồng nhưng bố mẹ tôi can ngăn.
Cách này thực sự khá hiệu quả, trong vài tháng sau đó vợ tôi đã trở về với lối chi tiêu tiết kiệm, hợp lý. Thực ra tôi không phải kiểu người bủn xỉn, keo kiệt. Chẳng qua mọi thứ có thể chi tiêu thoải mái nhưng nên trong khuôn khổ. Mai này lỡ có tình huống gì bất trắc thì còn trở tay được.
Tối hôm đó, tôi nhắn tin cho vợ cũ hỏi vì sao cô ấy còn giữ hình cưới, nói muốn cùng cô ấy bắt đầu lại. Vợ cũ trả lời một câu khiến tôi nghẹn lời chết lặng.
Nhưng hiện tại chúng tôi ai cũng có cuộc sống yên ả, dù là tôi, người anh em song sinh kia hay là em gái của tôi. Sẽ ra sao nếu tôi nói ra bí mật của gia đình này? Tôi có nên nói ra hay không.
Tôi nghĩ vợ chồng cần ngồi xuống nói chuyện về việc chi tiêu. Nhưng chẳng ngờ đến một ngày, tôi nghe tin chồng bị tai nạn giao thông, đang cấp cứu ở bệnh viện.
Tôi khỏe mạnh thế này, chẳng có bệnh gì mà phải đi đến những chỗ đó. Nghe Nhi nói nhiều lần, tôi tức giận quát lên: “Anh không có vấn đề gì hết, lỗi là tại em mà, không phải sao?”.
Ngày tổ chức sinh nhật cho bố chồng trong nhà hàng sang trọng, chúng tôi ai nấy hào hứng vui vẻ trò chuyện với nhau. Nhưng chẳng ngờ khi mọi người đông đủ thì bố chồng tôi nắm tay người này.
Đến ngày nhân tình sinh con, cô ấy bị băng huyết nên qua đời. Tôi đứng trong bệnh viện ôm đứa con mới sinh đã mất mẹ. Tôi hoang mang rối bời, chỉ biết gọi cho vợ.
Biến cố đổ ập xuống gia đình, chồng tôi qua đời vì tai nạn giao thông. Tôi đau thấu ruột gan, khóc cạn nước mắt trong ngày chồng mất.
Bảy năm sau khi chồng qua đời, tôi đi thêm bước nữa với người đồng nghiệp thân quen. Những tháng ngày tôi chật vật trong nỗi đau mất chồng, anh ấy luôn ở bên động viên tôi. Cuối cùng, vì cảm động trước chân tình của anh ấy mà tôi đồng ý tái giá.
Sau khi thẳng thừng từ chối chuyện nuôi cậu em trai, ngay lập tức tôi đã bị bố mẹ chồng dọa sẽ đòi lại nhà.
Không chỉ Đăng tỏ vẻ tự hào về bạn gái, mà mẹ của Đăng còn kéo tôi đi giới thiệu với họ hàng, cứ nói tôi là con dâu tương lai của bà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo