Tìm kiếm: cho-em
Em gái của chồng tôi có tính cách rất thoải mái, nói thẳng ra là vô duyên, tắt mắt. Thấy tôi có món đồ gì đẹp, cô em không ngần ngại lấy dùng luôn và 'quên' trả lại.
Rõ ràng ông bà biết chúng tôi chưa có nhà cửa gì, thu nhập của tôi cũng không cao. Huống hồ vợ tôi từ khi có bầu còn nghỉ việc không đi làm, ông bà lo cho con gái chứ cho ai mà tính toán.
Người phụ nữ nào cũng muốn tìm được một người chồng có tiền đồ, có tương lai, một người đàn ông có thể nương tựa cả đời. Đó là người đàn ông đủ thành thục, có lòng trách nhiệm và đủ khả năng cho người phụ nữ bên cạnh mình trải qua mỗi ngày đầy thú vị.
Gặp lại cô vợ đã phản bội, trộm sạch 5 tỷ của mình thay vì tức giận lôi em đi kiện tụng đòi lại tiền thì giờ Tú lại bỏ qua tất cả và cảm ơn vợ cũ vì điều không ai ngờ này.
Tôi cứ tưởng mẹ kế muốn làm lành nên mới gọi tôi về đi xem mắt. Tới khi nhìn thấy đối tượng được mai mối, tôi cảm thấy cuộc đời càng bế tắc hơn.
Có phải tôi đã sai vì không dạy con ích kỷ cho riêng mình?...
Tôi phải làm gì để chị gái sinh đôi ngừng đố kỵ với mình?...
Đứa em trai vô ơn đã khiến tôi hoàn toàn mất niềm tin vào thứ gọi là tình thân gia đình…
Còn bác gái khuyên tôi đưa em về cho ông bà, anh em chú bác bên nội ngoại nuôi giúp. Bác không đồng ý cho tôi đưa em về nhà chồng.
Khi vào nhà, cảnh đầu tiên tôi nhìn thấy là mâm cơm mẹ ăn còn dở dang, có một miếng xương gà và nửa bát cơm còn dư.
Bà Vân chứng kiến từ đầu đến đuôi, lúc Hậy bước vào nhà tắm thì bà cũng lẳng lặng bắc bếp nấu nồi nước sôi thật nhanh rồi ra hiệu cho Thành đến spa với vợ.
Tới khi khóc chán khóc chê thì Linh bỗng dưng nảy ra ý định vô cùng hay. Cô gói ghém lại cẩn thận món hàng mà cô bồ gửi cho mình rồi ra bưu điện dặn 7h tối họ ship đến cho mình.
Lúc này, Quỳnh cảm thấy vô cùng xấu hổ trước những lời nói và suy nghĩ của mình. Không hiểu sao khi biết chuyện người yêu giàu có như vậy cô lại cảm thấy chẳng vui tẹo nào. Bởi vì Khang quá giản dị, không khoe mẽ khoa trương, trong khi cô thì.
Tôi thất thần cầm quyển tạp chí vào phòng đọc, từng dòng trải lòng của em đập vào mắt tôi nhức nhối. Xuất thân từ gia đình nghèo khó, em phải phụ bố mẹ đi bán trà đá vỉa hè để kiếm sống qua ngày, rồi bằng nghị lực của mình.
Khi vừa nhìn thấy con trai đứng ở cửa, mẹ tôi khóc òa lên như mưa còn bố tôi chỉ nói đi nói lại một câu rằng “Về được là tốt rồi”...
End of content
Không có tin nào tiếp theo