Tìm kiếm: chua-chát
Tôi nghĩ vợ chồng cần ngồi xuống nói chuyện về việc chi tiêu. Nhưng chẳng ngờ đến một ngày, tôi nghe tin chồng bị tai nạn giao thông, đang cấp cứu ở bệnh viện.
Cuối tuần vừa rồi, mẹ tôi sang nhà họ hàng có việc vài ngày, chồng tôi thì tăng ca. Ở nhà có một mình, tôi quyết định dọn dẹp, vệ sinh nhà cửa.
Tôi tăng ca, làm thêm việc nhưng cũng chỉ đủ chi tiêu căn bản, không thể dư dả được. Một năm sau khi chồng mất, tôi làm việc bạt mạng, gầy ruộc đi.
Tôi đã cất công làm cả buổi chiều mới xong cái bánh kem tặng sinh nhật cho chồng. Vậy mà số phận của nó lại nằm trong sọt rác.
Câu nói đó chốt lại cảm giác của một ngày đầu tiên tôi về nhà chồng, ấm ức, chua chát và cô đơn.
Lúc tôi ngồi đợi đến lượt mình thì tình cờ thấy một cô gái trẻ tuổi đang mang thai đi ra ngồi cạnh tôi. Nhìn cái thai của cô ấy đang mang mà tôi có phần chạnh lòng. Biết bao giờ tôi mới có thể mang thai đây.
Khi nhẫn tâm làm thế với tôi, anh vừa giữ được cơ nghiệp cha tôi hỗ trợ, vừa để nuôi con ruột của mình.
Tôi tìm em, tìm khắp nơi không được. Uất hận, tức tối và cảm giác bị lừa gạt càng khiến gã đàn ông như tôi hận em hơn bao giờ hết.
Ngày chuẩn bị lo hậu sự cho chồng, tôi mới biết vì sao anh khăng khăng đeo nhẫn cưới đến tận lúc nhắm mắt xuôi tay. Hóa ra tôi đã chung sống với người đàn ông ngoại tình bao lâu nay mà không hay biết.
Hóa ra người mà tôi trao gửi niềm tin vào tương lai lại khiến mình sợ hãi, hoang mang đến vậy.
Khi tôi bảo rằng mình cảm lạnh, anh chạy xe máy hàng tiếng đồng hồ chỉ để dúi vào tay tôi vài viên thuốc. Nửa đêm tôi đói bụng, anh cũng mua đồ ăn đem tới tận cổng. Tôi trở thành người đàn bà ngoại tình.
Ngày đầu ra mắt, cha mẹ chồng đã rất nồng nhiệt, vui vẻ. Nhưng chỉ khi chồng ngoại tình, tôi mới vỡ lẽ câu nói tưởng chừng là ưu ái của mẹ chồng ngày hôm đó.
Thất bại lớn nhất của đàn ông chính là bóng lưng vợ rời đi chẳng thèm ngoái đầu. Thế thì, đau đấy đàn ông ơi.
Tôi đưa tay kéo gương mặt cô ấy lại để nhìn cho rõ, đây có đúng là người vợ mất sớm của tôi không? Có phải cô ấy vì biết tôi và con trai nhớ thương nên đã tìm cách quay về.
Phụ nữ như bà phải chăng bình yên nhất vẫn nên là một mình như thế? Hay phụ nữ như chúng ta, phải chăng hạnh phúc nhất khi đừng hy sinh quá nhiều.
End of content
Không có tin nào tiếp theo