Tìm kiếm: chăm-sóc-mẹ
Quyết định ly hôn chồng, tôi dành thời gian một mình để ngẫm lại cuộc hôn nhân thất bại đã qua. Chắc có lẽ vì cả tôi và chồng đều kiêu ngạo chẳng bao giờ chịu nhường ai.
Thấy mẹ tôi nằm bất động, những vị khách không mời kia cũng có chút sợ hãi, họ vội vàng lên xe bỏ mặc tôi gào khóc 1 mình. Khi họ đi khuất, mẹ cũng dần tỉnh lại.
Tôi thấy có lỗi và xấu hổ lắm. Tôi sẽ đền bù cho cô ấy bằng mọi cách, tôi sẽ trở thành người chồng tốt hơn để xứng đáng với người vợ tốt đẹp của mình.
Nhung thở dài không đáp. Vậy mới biết, dù yêu nhau thế nào thì cũng cần phải có tiền cuộc sống mới thanh thản, vui vẻ được.
Sau mấy tháng đổ bệnh, tình hình của mẹ chồng tôi được cải thiện. Lần khám gần đây, bác sĩ nói sức khỏe của bà đã ổn định, giờ chỉ cần bồi dưỡng là được. Nghe thế, tôi và chồng thống nhất đưa mẹ chồng về quê.
Ngày em gọi điện về thông báo kết quả, cả nhà tôi ai nấy đều bàng hoàng và thương em lắm.
Quyết định của mẹ chồng chẳng khác nào "tung đòn cuối" khiến cả nhà ngã ngửa.
Anh trai tôi đứng bên cạnh tái mặt, run rẩy tay chân. Vì quá hoảng sợ, anh ngã sụp xuống cầu xin vợ tha thứ cho tội lỗi của mình.
Nghe con dâu nói xong đầu óc tôi rối tung, không biết nên làm sao cho đúng nữa.
Con gái lấy chồng xa, nhiều khi vợ chồng tôi cũng nhớ lắm. Thỉnh thoảng gọi điện hỏi thăm thấy con gái vui là tôi cũng mừng.
Con dâu về đến nhà bình thản như không. Mẹ chồng gọi điện cho con trai báo rằng mình đang ở đó nên đi đón về. Thấy mẹ chồng về mặt con dâu tái mét.
Thực ra chưa bao giờ tôi từng nghĩ cuộc hôn nhân 7 năm với muôn vàn sóng gió đã vượt qua hết lại có thể kết thúc buồn bã như vậy. Tưởng là nắm tay bên nhau đến suốt cuộc đời, nào ngờ phải buông bỏ giữa chừng...
Cho đến chiều ấy, chồng tôi gọi điện báo tối đi tiếp khách về muộn. Tôi vâng dạ đánh lạc hướng rồi bắt xe tới cổng công ty trực sẵn đợi anh.
Tôi cầm sổ đỏ mẹ chồng đưa, trong lòng rối bời, không biết phải làm gì mới phải trong lúc này.
Mẹ có rất nhiều tiền, tại sao anh cả không lấy ra để chữa cho bà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo