Tìm kiếm: có-gia-đình
Tôi "đứng hình" tại chỗ khi nghe những lời Vân nói. Cách đây mấy ngày, cô ấy vẫn là người phụ nữ hết mực dịu dàng.
Tôi chỉ biết than trách số phận, than trách ông trời sao nỡ đối xử với tôi tệ quá đến vậy. Tôi chẳng đòi hỏi gì cao sang, ấy vậy mà.
Chị chồng tôi rất quá đáng, thường xuyên sang nhà vợ chồng tôi để bòn mót và kiếm cớ gây sự với tôi.
Trót qua đêm với 2 người đàn ông giờ nhìn chồng với cái thai trong bụng tôi chẳng biết nên đối mặt thế nào xin hãy cho tôi lời khuyên.
Tôi đồng ý làm việc đó với anh không toan tính, không vụ lợi, cũng không cần danh phận. Tôi chỉ khao khát được làm mẹ và sinh con cho người đàn ông mình yêu.
Hết nhìn màn hình điện thoại lại nhìn chồng mình đang sốt cao 39 độ trên giường, cô nghiến răng ken két: "Được lắm!".
Chồng tôi nổi trận lôi đình, mắng cô ấy là không thương mẹ bệnh tật, chỉ ích kỷ lo cho thân mình.
Giây phút đó anh chỉ muốn mình vĩnh viễn không bao giờ tỉnh lại nữa. Cuộc đời này quá bất hạnh với anh.
Tôi vội vã theo vợ cùng gã đàn ông lạ mặt đó vào một quán cà phê. Cuộc đối thoại của họ khiến tôi nhạn ra tất cả.
Cửa phòng không khóa. Tôi càng đến gần tiếng rên của vợ càng to hơn, thỉnh thoảng cô ấy lại còn kêu “a á” vẻ sung sướng lắm.
Vừa lau cho chồng tôi vừa nhắc khéo anh "ăn vụng phải biết chùi mép" chứ nếu không thiên hạ lại nói tôi không biết cách chăm chồng.
Bản thân tôi thầm nghĩ sao mình dốt thế, kể lể làm gì, mẹ chồng chắc gì đã thông cảm với mình. Bà chắc chắn chỉ bênh con trai bà mà thôi.
Hôm qua bữa cơm tối chỉ có mỗi canh rau và chút muối vừng, tôi không ăn nổi nên đến đêm đói quá mới xuống bếp tìm xem có gì ăn không.
Thấy tôi làm ăn tốt, bố vợ và anh chị em bên vợ liên tục chèn ép bắt tôi phải cho, tặng với số tiền lớn.
Thấy con gái được đồng nghiệp yêu, tôi đã rất vui nhưng sự thật phía sau khiến tôi vô cùng đau đớn. Giờ con gái tôi có thai, tôi không biết phải làm thế nào nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo


































