Tìm kiếm: cô-em-chồng
Là người sai nên tôi không dám nói gì, vì nếu ở hoàn cảnh đó tôi cũng sẽ lồng lộn như vậy.
Tôi nức nở bỏ về nhà khi mẹ chồng hất tung mâm cơm tôi vừa đặt lên bàn thờ. Không thể tin bà lại làm thế, trước mặt rất nhiều người.
Sau hôm sinh nhật, mẹ chồng ghét em ra mặt. Trước kia thái độ của bà rất xởi lởi với con dâu, nhưng giờ thì bà không nhìn mặt, không nói chuyện, không hỏi han gì em.
Chồng mất khi con mới sinh ra được một tháng nên tôi phải làm việc rất vất vả để kiếm tiền nuôi hai mẹ con.
Sau này khi đã ổn định tôi đùa rằng mẹ con chị đúng không bằng cái ngon tay út của em chồng.
Nói rồi bà nhìn Thái đanh giọng: "Cả con nữa, chiều vợ lắm để nó trèo đầu cưỡi cổ, sau này rồi nó không coi ai ra gì".
Tôi nhìn cái váy mà tức bốc khói tận đầu. Nhưng cay cú hơn là thái độ và cách ứng xử của mẹ chồng tôi.
Nhà cửa rối loạn, mẹ chồng bỏ đi, bố chồng thì suốt ngày mắng chửi con dâu, thế mà chồng tôi cứ trốn được lúc nào là trốn, chẳng chịu đưa ra phương án giải quyết.
Tôi vừa cho nước mắm và nồi canh chua thì cô em chồng đang lảng vảng quanh đấy bất ngờ tru tréo lên: "Chị cho nước mắm vào canh á? Ngửi đã thấy vị nhà quê rồi".
Mẹ chồng và chồng đều ngăn cản tôi lắp điều hòa vì tốn kém và sợ... tốn điện.
Tôi chẳng bao giờ thích cãi vã với em chồng làm gì, nhưng nó lại chê con trai tôi chẳng tiếc lời thì tôi phải bật lại thôi.
Tôi đã rất bực mình từ khi phải tự đi chợ, làm cỗ, nhưng tới lúc bị mẹ chồng chê bai thì mới dám nói ra bức xúc.
Tôi không ngờ, khi mẹ chồng nằm viện lại đưa tất cả tiền bạc cho tôi thay vì con gái.
Cuối cùng tôi lại bị xem như kẻ ích kỷ, khó tính.
Bố mẹ đẻ tôi lên tận nơi nói chuyện nhưng mẹ chồng cũng không chịu mở cổng và bắt tôi phải ký giấy ly hôn với con trai bà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo